Long Uy vô tình mà gõ một cái lên trán của cậu: “Cái tên nhóc em, có phải nhìn anh cả của em cô độc lẻ loi mới vừa lòng đúng không?”
Long Bách che lấy cái đầu nhỏ của mình, gương mặt vô cùng ấm ức: “Không phải, không phải, em là vì anh cả mà cảm thấy rất vui vẻ”
Lúc này cái mũi của Liễu Thanh Y hít mạnh một hơi: “Hân Hy, cậu hầm canh sườn sao, thơm quá đi mất!”
Long Thiên thấy tình thế không ổn, nhanh chóng kéo tay áo của Liễu Thanh Y: “Chị Thanh Y, Tô Cẩm đã nấu cơm xong rồi, chúng ta về nhà ăn cơm thôi!”
Liễu Thanh Y liếc nhìn Mạc Hân Hy một cái, truyền đến cho cô một ánh mắt.
“Căn hộ này của Hân Hy xấp xỉ hai trăm mét vuông đấy, nhà ăn phòng khách đều rất rộng, hay là chúng ta đem đồ ăn mà Tô Cấm làm bưng sang bên đó mọi người cùng nhau cơm nước, càng nhiều người thì càng náo nhiệt mà, ăn uống cũng ngon hơn!”
Mạc Hân Hy nhanh chóng phụ họa: “Được đó, tổng giám đốc Long vẫn chưa được nếm thử tay nghề của tôi bao giờ nhỉ!”
Lục Khải Vũ cũng nhanh chóng tiếp lời: “Tay nghề của Hân Hy không tệ, bọn trẻ đều rất thích ăn đồ ăn cô ấy nấu!”
Có cơ hội lại gần Long Bách với Long Thiên, đương nhiên anh phải dốc hết sức mà phối hợp cùng rồi.
Vũ Tuệ bĩu môi, vừa định ngăn cản bố mẹ thì lại bị Mạc Minh Húc kéo vào trong phòng “Suyt.. đừng nói gì cả!” Mạc Minh Húc ngăn cô bé lại.
‘Vũ Tuệ thở phì phì, trừng mắt nhìn cậu bé: “Em không thích cái anh Long Bách đó, anh ấy vừa bắt nạt bọn em, bố với mẹ tại sao phải mời bọn họ đến nhà chúng ta ăn cơm chứ, em không chào đón đâu!”
Mạc Minh Húc giận tái mặt: “Vũ Tuệ, chúng ta sắp trở thành học sinh lớp một rồi, từ bao giờ mà em bắt đầu trở nên không lễ phép như vậy hả?”
“Hứ” Vũ Tuệ ngửa mặt lên, không để ý đến cậu bé nữa.
Mộc Lam và Tư Nhã lúc này cũng đi qua đây rồi “Em Vũ Tuệ, lúc nấy người ta cũng đã mua rất nhiều đồ ăn vặt đế xin lỗi với chúng mình rồi, chúng mình cần phải hào phóng một chút” Mộc Lam nói Tư Nhã cũng học theo giọng điệu của Mộc Lam: “Rộng lượng mới là đứa bé ngoan!”
Mặc dù trong lòng Long Bách với Long Thiên có một chút kháng cự không muốn cùng ăn cơm với bọn họ, nhưng mà anh cả đã lên tiếng, bọn chúng cũng không dám từ chối, chỉ ngoan ngoãn nghe lời đi theo phía sau lưng Long Uy, đi đến nhà đối diện Nhà ăn của phòng đối diện giống như lời mà Liễu Thanh Y đã nói, rộng rãi sáng sủa, cùng một có thể lúc chứa đựng mấy chục người liền.
Tô Cẩm đã sớm biết Lục Khải Vũ là người có tiền, nhưng khi cô ấy nhìn thấy căn phòng được trang hoàng trang nhã, có thấm mỹ như vậy thì vẫn có chút kinh ngạc. Cô ấy lại nghĩ đến người mẹ cả một đời khổ cực của mình, nỗi hận đối với Lục Khải Vũ ở trong lòng lại càng sâu thêm.
Mọi người rất nhanh liền ngồi xuống, Vũ Tuệ cố ý chọn ngồi ở vị trí cách Long Bách rất xa Mạc Hân Hy vội vàng xới cho Long Bách và Long Thiên mỗi người một bát cơm, sau đó gắp.
cho hai đứa trẻ rất nhiều thức ăn.
Trước khi cô chuyển đến đây đã sớm tìm hiểu sở thích của hai đứa con trai này từ chỗ Long Uy rồi, Long Bách chính là một tên nhóc ăn tạp, giống với Vũ Tuệ. Nếu như không có thịt thì sẽ không vui. Long Thiên giống hệt như suy nghĩ của cô, khẩu vị gần giống với Mạc Minh Húc, thích ăn những món thanh đạm.
Vi vậy lúc gắp đồ ăn cô cố ý gắp cho Long Bách một ít món mặn, gắp cho Long Thiên một ít món ăn chay thanh đạm Long Thiên nhìn canh với thức ăn trước mắt mình, ngẩng đầu lên nhìn cô một cái thật sâu, cậu †a mím môi lại không nói gì.
Long Bách ngược lại không hề khách khí, cúi đầu ăn thử một miếng, đôi mắt nhỏ trợn trừng lên, bắt đầu điên cuồng ăn. Tay nghề của Mạc Hân Hy thật sự tốt hơn của Tô Cẩm nhiều.
Tô Cẩm đặt mâm đồ ăn cuối cùng mà mình làm xuống, nghỉ ngờ liếc nhìn Mạc Hân Hy một cái, người phụ nữ thật sự không nhìn ra được sao? Long Thiên với Long Khải Vũ có dáng vẻ gần như giống hệt nhau.
Hay là, cô thật ra đã sớm nhìn ra rồi, nhưng chỉ vì tiền tài với vị trí bà chủ Lục cho nên mới cố ý giả vờ không rõ!
Tiền quả đúng là vạn năng mài Trong lòng cô ấy thổn thức không thôi, lặng lẽ trở về căn phòng phía đối diện.