Mục lục
Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 504: Con gái phải duy trì vóc dáng


Liễu Thanh Y nếm thử một miếng thức ăn do Tô Cẩm làm, gật đầu thừa nhận: “Không ngờ Tô Cẩm tuổi vẫn còn trẻ mà tài nghệ nấu ăn không.


†ệ, ngon hơn tay nghề của thím Mai nhiều.”


Trong miệng Long Bách nhồi đầy cá sốt chua ngọt, không nể tình gì mà phun ra một câu: “Thím Mai kia rõ ràng chỉ là dùng nước để nấu chín đồ ăn mà thôi, làm gì có tài nghệ nào đâu!”


Liễu Thanh Y cố ý trêu chọc cậu: “Long Bách, vậy em cảm thấy tài nghệ của Tô Cẩm ngon, hay là tài nghệ của mẹ Minh Húc ngon hơn?”


Long Bách nuốt xuống miếng thịt cá trong miệng, tròng mắt nhỏ đảo qua đảo lại: “Đều ngon, đều ngon”


Nói xong, ánh mắt nhỏ của cậu nhìn chäm chăm viên thịt viên sốt tương đỏ còn sót lại trên bàn, quyết đoán giơ cái thìa ra Thế nhưng cũng cùng lúc đó, chiếc thìa trong tay Vũ Tuệ cũng vươn tới, hai người đồng thời đè lại viên thịt sốt đó.


“Vừa rồi anh đã ăn nhiều như vậy rồi, viên thịt sốt tương đỏ này là của em” Vũ Tuệ nhìn cậu, vẻ mặt ngang ngược.


Long Bách không chịu tỏ ra yếu kém: “Em ở dưới tầng đã ăn một cái đùi gà rán to như vậy rồi vẫn còn muốn ăn! Con gái béo quá thì nhìn không xinh đâu.”


Mạc Hân Hy cùng với Lục Khải Vũ đồng thời nhìn về ba đứa con gái: “Đùi gà? Các con ở dưới tầng đã ăn đùi gà rồi sao?”


Chẳng trách vừa rồi Mộc Lam với Tư Nhã chỉ ăn có mấy miếng cháo đã kêu gào lên ăn no rồi!


Hóa ra là ở dưới tầng đã lén ăn vụng rồi.


Tư Nhã cúi thấp đầu, lên tiếng thú nhận trước tiên: “Ăn kem, trà sữa, còn có đùi gà.


Lục Khải Vũ nhíu mày: “Các con lấy tiền ở đâu ra?


Hôm nay là ngày đầu tiên bọn họ chuyển tới đây, vừa rồi anh với Đại Bảo đang sắp xếp quần áo, Hân Hy đang nấu cơm, ba đứa con gái nhỏ cảm thấy nhàm chán nói muốn xuống dưới tầng xem xem, bởi vì là sản nghiệp của tập đoàn nhà họ Lục vậy nên anh rất yên tâm liền để cho ba đứa nhỏ xuống tầng. Có điều lúc ba đứa nhỏ xuống tầng không hề cầm theo tiền.


Gương mặt Long Bách vui sướng khi thấy người gặp họa: “Là em ấy tống tiền tôi, ép tôi phải mua đồ cho các em ấy”


Long Uy trừng mắt nhìn cậu một cái: “Long Bách, không được nói linh tỉnh!”


Long Bách mân mê cái miệng nhỏ nhän: “Anh, em không nói linh tỉnh mà, em chỉ là không cẩn thận đụng vào các em ấy mà thôi, các em ấy liền không buông tha, vừa khóc vừa làm loạn, bắt em phải xin lỗi các em ấy, còn phải mua cho các em đồ ăn vặt. Tiêu hết của em gần ba trăm nghìn đấy! Lỗ chết em rồi!”


Nói xong, cậu lộ ra vẻ mặt vô cùng đau lòng: “Anh, anh phải cho em thêm tiền tiêu vặt đấy!”


Liễu Thanh Y liếc nhìn vợ chồng Mạc Hân Hy một cái, cúi đầu không nhịn được mà cười trộm Nếu như cả chín đứa nhỏ đều được tìm trở về, hai người Lục Khải Vũ bọn họ chẳng phải là sẽ bị ép đến phát điên sao.


Mộc Lam bu cái miệng nhỏ nhản lên ngụy biện: “Là anh ấy đụng vào em Tư Nhã trước, còn không chịu xin lỗi”


Long Bách đứng dậy thở phì phì thanh minh “Anh cũng không phải cố ý, cuối cùng không phải vẫn xin lỗi đấy sao? Còn mua cho các em bao nhiêu đồ ăn ngon nữa.


Long Uy nhìn về phía Long Thiên: “Xảy ra chuyện gì vậy?”


Long Thiên thản nhiên liếc nhìn một cái Mạc Minh Húc vấn luôn chuyên tâm ăn cơm không phát biếu lời nào, trong lòng có chút khâm phục cậu bé, mỗi ngày đều có thể chịu đựng được ba cô em gái như thế này.


“Anh, tất cả đều chỉ là một sự hiểu lãm mà thôi, là Long Bách sai trước nhưng mà bọn em cũng đã xin lỗi rồi”


Nói xong, cậu ta lại nhìn về phía mấy đứa Vũ Tuệ: “Các em lúc đó đã nhận đồ ăn vặt mà anh em bọn anh mua rồi, giải thích rõ các em đã tha thứ cho Long Bách rồi, sự việc này lúc đó đã giải quyết xong rồi, hiện tại cần gì lại phải nhắc tới chứt”


Long Bách cảm động đến rơi nước mắt nhìn anh trai, đến thời điểm mấu chốt nhất, vẫn là anh trai đối tốt với mình!


Vẻ mặt Vũ Tuệ tức giận: “Vừa rồi là anh ấy nhắc đến trước mà.”


Đối mặt với mấy đứa nhóc tia lửa bản tung †óe, gương mặt của vợ chồng Mạc Hân Hy đều hiện lên vẻ sầu muộn, với tính tình của Vũ Tuệ nếu như bây giờ trách mắng con bé, chắc chắn sẽ khóc lóc làm loạn không ngừng, khiến cho mọi thứ đều không thể khống chế được nữa Anh cả Mạc Minh Húc vẫn luôn vùi đầu ăn cơm, ngẩng đầu lên nhìn về phía Vũ Tuệ: “Chuẩn bị đi học tiểu học đến nơi rồi, em thật sự không sợ đến lúc đó bản thân sẽ không mặc vừa đồng phục sao? Đã ăn đùi gà rồi, viên thịt sốt tương đỏ này đừng ăn nữa. Sau này, em muốn ăn thì bất cứ lúc nào mẹ cũng có thể làm cho em mà”


“Con gái phải duy trì vóc dáng, cũng phải giữ chữ tín, như vậy mới có nhiều người thích em!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK