Những gì cậu bé nói là một nửa thật một nửa giả, có một số chuyện Hoàng Ánh Tuyết đã từng nghe Mạc Chí Viễn đề cập đến.
Mục đích cuối cùng của anh em nhà họ Mạc là Mạc Tình chính thức gả vào nhà họ Mai, Mạc Vũ Lý được bọn họ công nhận.
Hai anh em chưa bao giờ che giấu tham vọng của mình, đã nỗ lực rất nhiều nhưng chẳng có tác dụng gì.
Vì vậy, đối mặt với màn trình diễn của Mạc Vũ Lý, Hoàng Ánh Tuyết vẫn bị đánh lừa.
Cô buồn bực kéo Mạc Vũ Lý vào trong lòng: “Được rồi, đừng khóc nữa, mợ sẽ không đuổi con đi đâu. Con trước tiên cứ ở lại Hà Thành với mợ một thời gian đã nhé!”
“Vâng ạ”
Trong vòng tay của Hoàng Ánh Tuyết, khóe miệng Mạc Vũ Lý hơi nhếch lên, cậu bé đang cười trộm. Cậu bé biết ngay mà, người mợ xinh đẹp tốt bụng này dễ lừa gạt nhất.
Bọn họ ở ngoài sân bay đợi rất lâu, nhưng vẫn không có đợi được Hoàng Tuấn Phong.
Hoàng Ánh Tuyết không có lựa chọn nào khác đành gọi cho anh ta.
Một lúc lâu sau, điện thoại mới được kết nối.
“Tuấn Phong à, có phải hôm nay em đã quên chuyện chị trở về nước rồi không?” Cô nói với vẻ không hài lòng.
Bên kia điện thoại, Hoàng Tuấn Phong lúc này đang bận sấp mặt.
Sau khi Long Minh Huệ xảy ra chuyện, cảnh sát, cơ quan thanh tra, kiểm toán, bộ phận kiểm tra chất lượng đều tập trung vào tập đoàn Long Uy. Bây giờ anh ta bận quá, thậm chí còn không dám uống nước bọt của mình.
“Chị, em xin lỗi. Công ty đột nhiên xảy ra chút chuyện, em không thể rời đi được. Nhưng em đã gọi điện cho Khúc Lăng . Anh ấy vân chưa đến sao?” Hoàng Tuấn Phong giữ điện thoại giữa cổ và vai, liên tục tìm kiếm thông tin cần thiết mà bộ phận kiểm tra cần.
“Cái gì? Em bảo cậu ta đến đón chị?” Hoàng Ánh Tuyết sửng sốt.
“Chị, nói thế nào thì chúng ta cũng cùng nhau lớn lên. Đã hai năm rồi, có những chuyện nên cho qua đi. Chẳng lẽ cả đời này chị không gặp anh ấy nữa?”
“Được rồi, không nói nữa, em thật sự rất bận, đợi em hết bận về nói chuyện với chị saul”
Nhân viên cơ quan giám sát đã đợi anh ta ở cửa, Hoàng Tuấn Phong cúp điện thoại đứng dậy chào hỏi.
Trong sân bay, Hoàng Ánh Tuyết nhìn chằm chäm vào chiếc điện thoại đã bị cúp máy, cả người như hóa đá.
Khúc Lăng Cường đến đón cô? Mới về nước ngày đầu tiên đã gặp cậu ta rồi, cái sắp xếp này cũng chỉ có thằng em ruột của mình nghĩ ra!
“Mợ xinh đẹp tốt bụng, mợ có vẻ khó chịu, không có người đón mợ ạ? Không cần buồn đâu mợ, chúng ta bắt taxi về đi!”
Mạc Vũ Lý quay lại và mở vali của mình, chuẩn bị tìm kiếm ví của mình, sau đó hai người bắt taxi về.
Một chiếc Mercedes-Benz màu đen mới chậm rãi dừng trước Hoàng Ánh Tuyết.
Cửa sổ lăn xuống, khuôn mặt góc cạnh của Khúc Lăng Cường hiện ra.
Người ta nói, trong công ty của họ có rất nhiều cô gái thường xuyên bày tỏ với anh ấy!
Một người đàn ông trải qua bao chông gai như vậy quả thực tràn đầy sức hút, dễ khiến trái tim thiếu nữ rung động hơn.
Cuộc hội ngộ của những người bạn cũ, ánh mắt hai người chỉ chạm nhau lúc đầu, sau đó ai cũng cúi đầu, mỗi người một ý nghĩ.