Mục lục
Một Thai Chín Tiểu Bảo Tổng Tài Anh Thật Độc Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 985





Khu chung cư xa hoa cao cấp Ánh Trăng nằm khá xa so với khúc giữa của sông Bạch Mã. Ước chừng chắc cần nữa giờ mới đến.





Chỉ là Hoàng Ánh Tuyết ở khu Hạnh Phúc nhưng Đại Bài Đương của nhà Lưu Cửu Hạ rất gần sông Bạch Mã. Chỉ cần năm sáu phút đi xe mà thôi.





Tài xế đưa Mạc Hân Hy và Mạc Vũ Lý đi tới khu Hạnh Phúc rồi rời đi.





Mạc Vũ Lý bởi vì Lục Khải Dã mà tâm trạng hơi ngột ngạt.





Bởi vì đột nhiên gặp Lục Khải Dã nên cậu không có thời gian đi tìm Khúc Lăng Cường để mượn tiền.





Mặc dù bây giờ tỷ lệ Lục Khải Dã là bố ruột của cậu rất cao nhưng từ khi về vụ Hàn Hữu, cậu vẫn cảm thấy đi xét nghiệm quan hệ bố con thì sẽ tốt hơn.





Vì vậy, sau khi xuống xe, cậu sờ vào túi đeo lưng được bịt kín của mình. Quyết định hôm nay về ngủ trước, ngày mai lại đi tìm Khúc Lăng Cường để mượn tiền.





Nhưng mà cậu vừa mới đi xuống dưới lầu đã thấy một người đàn ông cầm một bó hoa hồng lớn đi ra từ thang máy.





Người đàn ông này giống như là mới bị từ chối, tâm trạng xấu, hắn thấy thùng rác bên cạnh thang máy thì trực tiếp ném bó hoa hồng nhìn không rẻ vào đó.





Chỉ là lúc Mạc Vũ Lý nhìn thấy mặt của hắn lúc đó thì sợ, vội vàng nép người vào sau cột.





Cậu? Cậu tới Hà Thành khi nào, tại sao hơn nửa đêm rồi lại ôm một bó hoa hồng xuất hiện ở nơi này?





Chẳng lẽ là cậu muốn tìm mợ để hợp lại sao?





Đúng vậy, người đàn ông đang cầm bó hoa hồng chính là anh của Mạc Tình, cậu của Mạc Vũ Lý được gọi là Mạc Chí Viễn.





Sáng hôm nay hắn cùng em gái mình lên máy bay đến Hà Thành.





Bởi vì đứa cháu ngoại siêu sao của ông đã mất tích.





Bọn họ đã tìm mấy ngày, cuối cùng mới phát hiện ra cậu đã mua vé máy bay tới Hà Thành.





Hơn nữa sau khi hắn ly hôn với Hoàng Ánh Tuyết thì hắn mới phát hiện ra mình vẫn còn yêu cô ấy sâu đậm vì vậy cũng muốn mượn cơ hội này để bù đắp.





Cùng Hoàng Ánh Tuyết bắt đầu lại.





Nhưng sau khi hắn tìm được chỗ ở của Hoàng Ánh Tuyết, vui mừng chạy lên thì lại bị cô ấy từ chối tàn nhãn ở ngoài cửa.





Xem ra, sự bốc đồng của hắn đã thật sự làm tổn thương cô ấy quá sâu.





Mạc Chí Viễn đứng ở trước mặt thùng rác, nhìn bó hoa hồng bị mình ném đi, nhớ về những ngày mà hắn đã từng qua lại với Hoàng Ánh Tuyết, vẻ mặt hơi cô đơn.





Mạc Vũ Lý thừa dịp hắn không để ý mà lặng lẽ lui ra, sau đó xoay người chạy đến khu Hạnh Phúc.





Nếu cậu đã xuất hiện ở nơi này thì chẳng lẽ mẹ cũng tới sao?





Nếu như cậu gặp được mợ, như vậy theo tính cách của mợ, bà ấy nhất định sẽ nói ra chỗ của mình.





Làm sao đây? Cậu còn chưa xác định kết quả giữa Lục Khải Dã và Hàn Hữu ai mới là bố ruột của mình đâu! Nếu chỉ như vậy mà bị mẹ cậu phát hiện thì không phải rất nhanh sẽ bị giải về sao?





Cậu nghĩ về cuộc sống của mình sau khi quay về, không nhịn được mà run lên.





Luyện thanh nhạc, văn hóa kiến thức, tập múa, tập về thể chất, từ sáu giờ sáng đến tám giờ tối cậu gần như đều dành tất cả thời gian cho những việc này.





Điều khiến cho cậu khó chịu là mẹ vì giữ vóc dáng cho cậu mà mời chuyên gia dinh dưỡng chăm sóc ngày ba bữa cho cậu. Những thứ gọi là thức gọi là thức ăn phong phú đầy chất dinh dưỡng, không một chút dầu mỡ, ăn nhiều thì vị giống như là nhai đèn cầy.





Cuộc sống như thế, cậu thật sự chịu đủ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK