Người phụ nữ này, cô rốt cuộc có mục đích gì, vì sao phải liều lĩnh đi cứu Tư Nhã?
Còn nữa, cô làm sao bảo vệ được Tư Nhã từ địa bàn của Long Uy chạy ra? Người của Long Uy cũng không dễ lừa gạt như vậy.
Mạc Hân Hy với Tư Nhã thương lượng nửa ngày cũng không có bà xong, cô có chút bất đắc dĩ ôm Tư Nhã: “Chủ tịch Lục, anh xem như: vậy có được hay không, tôi mang theo Tư Nhã về nhà thay quần áo, lấy chút đồ dùng hàng ngày, lại đến nhà họ Lục có được không?”
“Được, tôi đi cùng cô” Lục Khải Vũ lạnh lùng nói.
Mạc Hân Hy ôm Tư Nhã ngây ngốc: “..
Lục Khải Vũ nhìn cô một cái: “Tài xế nhà họ Lục sẽ lập tức tới đây liền, cô thu dọn đồ một chút, bây giờ chúng ta sẽ đi. “
“Cái này, không cần, chúng ta vẫn nên về nhà họ Lục trước đi, đến nhà họ Lục tôi lại gọi điện thoại bảo bạn tôi giúp tôi đưa đồ dùng hàng ngày tới là được” Lục Khải Vũ nếu đến nhà cô, gặp được Minh Húc và Vũ Tuệ, mọi chuyện sẽ trở nên rối loạn mất.
“Tổng giám sát Lam hình như rất sợ tôi đi nhà đến nhà cô thì phải, chẳng lẽ trong nhà cô có bí mật gì sao?” Lục Khải Vũ có chút nghỉ ngờ.
“Đâu có bí mật gì, chẳng qua là trong nhà quá lộn xộn, sợ Chủ tịch Lục thấy cười mà thôi” Mạc Hân Hy vội vàng giải thích, Lục Khải Vũ chính là một con hồ ly nham hiểm, ở trước mặt anh một chút cũng không thể khinh thường.
Lục Khải Vũ không nói gì nữa, nhìn thoáng qua bên ngoài, xe của Nhà họ Lục đã đến.
“Đi thôi, xe đã tới rồi”
Không còn cách nào, Mạc Hân Hy đành phải ôm Tư Nhã đi theo anh ngồi lên xe nhà họ Lục.
Tư Nhã chắc có thể là hơi mệt mỏi, sau đó nhanh chóng ngủ thiếp đi trong vòng tay của cô.
Lục Khải Vũ nhìn thoáng qua con gái đang ngủ, lại nhìn Mạc Hân Hy, thấp giọng hỏi: “Các người làm sao thoát khỏi Long Uy? “
“Long Uy bắt chúng tôi cũng là không có ác ý, chỉ là có chuyện muốn nhờ tôi giúp đỡ mà thôi” Cô biết rõ có một số việc căn bản không giấu được Lục Khải Vũ, cho nên lựa chọn nói thật.
“Tìm cô nhờ giúp đỡ à? Có chuyện gì vậy? “
“Một ít chuyện riêng mà thôi, tôi không thể nói, xin Chủ tịch Lục thông cảm”
Lục Khải Vũ trầm mặc một lát: “Tại sao Tư Nhã lại gọi cô là mẹ?” Đó là một câu hỏi ngay lúc đầu đã ám ảnh tâm trí. anh.
“Trương Đình trói cô bé lại, cô bé rất sợ hãi, vì để an ủi cô , trong tình hách cấp bách tôi mới nói dối nói mình chính là mẹ cô bé”
Mạc Hân Hy đã sớm đoán được, Lục Khải Vũ nhất định sẽ không buông tha vấn đề này, bởi vậy đã sớm nghĩ ra lý do.
“Tại sao?“ Đối phương hỏi mà đầu không chút động đậy.
Mạc Hân Hy có chút không hiểu: “Tại sao cái gì?”
“Vì sao người muốn nói dối nói là mẹ cô bé, an ủi cô bé, cách thì có rất nhiều loại, cô cũng có thể nói dối là cô hoặc dì của cô bé, vì sao lúc ấy phải nói là mẹ cô bé?” Lục Khải Vũ nhìn chäm chằm cô, hỏi xoáy.
Mạc Hân Hy không nói gì trợn tròn mắt: “Chủ tịch Lục, anh dù gì cũng là tốt nghiệp ở trường đại học Bắc Đại, cho dù chưa từng học tâm lý học, cũng nên hiểu, trong lòng mỗi một đứa trẻ mẹ biểu tượng cho cái “Tư Nhã bị Trương Đình dùng đầu thuốc lá làm cho bỏng, xung quanh chúng tôi lại là một đám côn đồ cầm gậy, Tư Nhã lúc ấy đang ở trong nỗi sợ hãi cực độ, nếu anh là tôi, vì để muốn an ủi cô bé, anh sẽ chọn nói dối là cô hay mẹ của cô bé đây?”
Nghe Mạc Hân Hy nói, ánh mắt Lục Khải Vũ rơi vào cánh tay bị Trương Đình làm bỏng, ánh mắt lóe lên.
“Tổng giám sát Lam thành tâm thành ý nhiều như vậy, còn giúp bác cả kiện Trương Đình ra tòa, muốn ép Trương Đình vào chỗ chết, cũng là vì Tư Nhã sao?”
Mạc Hân Hy không nghĩ tới anh lại tra ra cái này, có chút kinh ngạc: “Đúng vậy, mà cũng không phải hoàn toàn đúng như vậy”
“Sao lại nói vậy?”
“Tư Nhã gặp phải chuyện này làm tôi cũng nhớ lại lúc nhỏ của cô bé, tôi cảm thấy đồng cảm. Trương Đình loại cặn bã này sống được trên đời này là quá dế dàng cho anh ta rồi, tôi đây là vì dân trừ hại. “
Không có được đáp án mà mình muốn, Lục Khải Vũ có chút thất vọng: “Không ngờ tổng giám sát Lam còn là một hiệp nữ!”