Lúc nhìn thấy Mạc Hân Hy, Long Uy kinh ngạc mở to mắt: “Cô, Mạc Hân Hy? Cô, cô là bà chủ phía sau của Chân Thành?”
Anh ta phải thông qua Liễu Thanh Y mới quen biết được Mạc Hân Hy, khi đó Mạc Hân Hy và Liễu Thanh Y mang theo hai người nữa đi mở cửa hàng bánh ngọt, ấn tượng đầu tiên của anh ta với cô chính là yếu đuối.
Bởi vậy anh ta nằm mơ cũng không nghĩ đến người phụ nữ mà anh ta cảm thấy yếu đuối này lại là bà chủ phía sau của Chân Thành.
Mặc Hân Hy đương nhiên biết trong lòng anh ta nghĩ gì.
Cô cười nói: “Đúng vậy, anh cũng biết tôi có chín đứa con, vì tìm con, vì nuôi con, tôi chỉ có thể cố gắng dốc sức cùng Lý Duy Lộc mở công ty Chân Thành này”
Thật ra ban đầu cô chỉ muốn tìm Diệp Lan Ninh, tìm chín đứa con của cô thông qua các mối quan hệ khác nhau mà thôi.
Có lẽ là vì cơ duyên trùng hợp đi! Cô thấy thị trường nội địa khu vực này vẫn còn cơ hội kinh doanh nhất định nên đã lấy hết toàn bộ tài sản đưa hết cho Lý Duy Lộc, cô không ngờ rằng sau quá trình làm việc chăm chỉ, bọn họ lại có được thành công.
Nụ cười ảm đạm của cô lộ ra vẻ tang thương, có một số chuyện nói thì thoải mái, nhưng chỉ có chính người trong cuộc mới cảm nhận được sự chua xót của nó.
Ba năm trước, nhà họ Long nội chiến, vì cứu sản nghiệp của nhà họ Long, Long Uy gần như đẩy cả mạng mình vào.
Anh ta biết rõ gây dựng sự nghiệp gian nan thế nào.
Anh ta nghe được. ít tin đồn về bà chủ phía sau của Chân Thành, truyền thuyết nói tuy rằng cô là phụ nữ, nhưng có dũng có mưu, thời gian đầu khi Chân Thành sáng lập, vì mở rộng nhân mạch cùng nghiệp vụ, cô từng một mình lái xe đến phố Hà Thành, thành công thuyết phục Lý Toàn nổi danh đại ca lúc bấy giờ, cùng với các anh em của anh ta gia nhập dưới trướng của mình.
Có Lý Toàn gia nhập, Chân Thành liền vững bước đứng ở Hà Thành.
Hiện tại Lý Toàn đã là một cổ đông của Chân Thành, cũng là phó tổng giám đốc của Chân Thành, nghe nói ở trước mặt vị bà chủ này, anh ta vẫn cung kính như trước.
Anh ta vẫn luôn tò mò không biết người phụ nữ như thế nào mới có thể khiến một tên côn đồ có tiếng như vậy cúi đầu xưng thần, khăng khăng một mực đi theo đến bây giờ.
Không ngờ rằng, người phụ nữ này lại chính là bạn thân của vợ mình.
Là Mạc Hân Hy, người ôn nhu yếu đuối trong mắt anh ta.
Bởi vậy, ánh mắt nhìn Mạc Hân Hy của anh ta từ khiếp sợ ban đầu đã dần chuyển thành khâm phục.
Khác với sự khiếp sợ của Long Uy, Mạc Hân Hy lại vô cùng bình tĩnh, cô tự nhiên hào phóng vươn tay về phía Long Uy: “Chủ tịch Long, hy vọng sau này chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!”
Long Uy hơi do dự, lúc này mới vươn tay mình ra: “Lục Khải Vũ có biết không?”
Không biết vì sao, anh ta lại muốn biết vẻ mặt của Lục Khải Vũ sau khi biết vợ mình chính là bà chủ phía sau của Chân Thành.
Ngày hôm qua, Lục Khải Vũ dẫn theo Long Thiên đến đây, bọn họ nói chuyện thật lâu.
Sau đó đến nửa đêm, Hoàng Tuấn Phong đến đây tìm anh ta, đưa ra ý tưởng hợp tác với Chân Thành.
Anh ta suy nghĩ một buổi tối, quyết định đến xem Chân Thành một lần, đây coi như là anh ta cố gắng vì tập đoàn Long Uy một lần.
Chỉ là, cho anh ta nằm mơ anh ta cũng không dám nghĩ bà chủ phía sau Chân Thành lại là Mạc Hân Hy.
Nghe anh ta hỏi như vậy, Mạc Hân Hy mỉm cười: “Không biết, tuy nhiên tôi sẽ tìm cơ hội nói cho anh ấy biết”
Không biết Lục Khải Vũ biết mình là bà chủ Chân Thành thì sẽ có.
phản ứng thế nào.
Anh vẫn luôn thích cô gái yếu ớt mi thanh mục tú, như chim nhỏ khép vào người, có lẽ sau khi biết rồi sẽ rất thất vọng!
Nghĩ đến đây, Mạc Hân Hy buồn rầu quăng tóc, mặc kệ đi! Vì Long Thiên và Long Bách, Lục Khải Vũ thất vọng thì cứ thất vọng đi!
Cùng lắm thì sau này mình ở trước mặt anh ôn nhu hơn chút, nghiêm túc dỗ dành là được.
Vứt điều phiền não nhỏ này ra sau đầu, Mạc Hân Hy và Long Y thảo luận hơn một giờ trong phòng họp của Chân Thành, bốn năm cổ đông lớn nhằm vào Long Uy kia, nhất định phải có cách thuyết phục khác nhau.