“Anh ấy là bạn của tôi.”
Cao Mệnh từ phía sau Nhan Hoa bước ra, vẻ mặt trông có chút mệt mỏi: “Sở trưởng, tình hình ở tổ điều tra số 1 chúng tôi ông cũng thấy đấy, chỉ còn lại một người mới dự bị. Toàn bộ các thành viên cốt cán đều đã mất tích, thế cục hiện tại cực kì tệ.”
Khẽ gật đầu, Trần Vân Thiên cảm thấy Cao Mệnh đã chuẩn bị bước đệm cho việc rời khỏi Cục Điều tra. Dù sao đi nữa, chỉ mới trong vòng 48 giờ mà đã nhìn thấy những người xung quanh cứ lần lượt biến mất và chết như thế, thần kinh dù có tốt đến đâu cũng không thể chấp nhận.
“Nhân viên hậu cần đã đến qua rồi, nói là không có người mới nào chịu gia nhập tổ số 1. Hai thành viên mới vốn dĩ được chọn ban đầu cũng bị các tổ khác lấy đi.” Cao Mệnh xòe hai tay ra: “Cũng có nghĩa là, bây giờ tổ điều tra số 1 chỉ còn lại tôi và Chúc Miểu Miểu.”
“Tình huống này là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới trước đây. Tôi có thể hiểu được bất kỳ lựa chọn nào của cậu, nhưng tôi hy vọng cậu hãy suy nghĩ thật kĩ.” Trần Vân Thiên muốn Cao Mệnh ở lại, sau khi Bạch Kiêu bị lạc lối trong sự kiện bất thường, Cao Mệnh trở thành điều tra viên mà ông coi trọng nhất.
“Tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi.” Vẻ mặt Cao Mệnh cực kỳ nghiêm túc: “Những người xung quanh vì để điều tra sự kiện bất thường mà lần lượt biến mất, nhưng không ai trong số bọn họ sợ hãi lùi bước. Bây giờ là thời điểm khó khăn nhất đối với Sở điều tra Lệ Sơn chúng ta, tôi sẵn sàng gánh vác công việc chính của tổ điều tra số 1!”
Trần Vân Thiên vừa nghe, đôi mắt u ám của ông dần dần sáng lên, đưa tay vỗ vỗ cánh tay Cao Mệnh: “Tiểu tử cậu, càng khó khăn càng dũng khí!”
“Không có ai nguyện ý gia nhập tổ điều tra số 1, vậy sẽ do tôi đích thân đi mời một số thành viên. Tôi hiểu rất rõ bọn họ, mọi người cũng đều tin tưởng lẫn nhau.” Cao Mệnh gọi Vãn Thu phải dậy sớm đến: “Sở trưởng, ông yên tâm, chúng tôi nhất định không phụ sự tín nhiệm của Cục Điều tra.”
“Đây là chuyện tốt, nhưng...” Ánh mắt Trần Vân Thiên đảo quanh giữa Nhan Hoa và Vãn Thu, hai người này quả thực là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.
“Có rất nhiều lúc cái mà sự kiện bất thường thử thách không phải là thể lực và trí lực, mà là nhân tính và sự may mắn, trước đây tôi từng là cố vấn tâm lý cho nhóm phạm nhân nguy hiểm tại nhà tù Hận Sơn, hiểu rất rõ lòng người. Hai người bọn họ hoàn toàn không có vấn đề gì.” Cao Mệnh vỗ ngực bảo đảm: “Nếu như xảy ra chuyện, tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.”
“Ngưỡng tuyển dụng điều tra viên sơ cấp rất thấp, hai người bọn họ miễn cưỡng được coi là đáp ứng được yêu cầu. Vấn đề là, cậu phải nói cho bọn họ biết về những nguy hiểm có thể gặp phải trong tương lai.”
“Hiểu rõ, tôi nhất định sẽ dẫn dắt bọn hắn trở thành những điều tra viên ưu tú nhất.” Cao Mệnh thuận miệng nói tiếp: “Vậy trước khi có tổ trưởng mới đến, thì để tôi tạm thời quản lý tổ 1 được không?”
Sau khi suy nghĩ một chút, Trần Vân Thiên bèn gật đầu, ông thật sự không có lý do để từ chối: “Được, tổ điều tra số 1 tạm thời sẽ do cậu phụ trách, phụ trách huấn luyện nhân sự và trực đêm, nhiệm vụ chạy việc bên ngoài sẽ vẫn do các tổ điều tra khác phụ trách.”
Trong vòng 48 giờ sau khi gia nhập Cục Điều tra, Cao Mệnh đã vượt qua tổ phó, một mạch thăng chức lên tổ trưởng.
Mặc dù hiện tại chỉ là quyền tổ trưởng thôi, nhưng nếu tổ viên đều là những “siêu tội phạm” do hắn chiêu mộ đến, vậy bất luận là ai cũng đều không thể lay chuyển được vị trí của hắn.
Nhìn thấy Cao Mệnh tinh thần hăng hái như vậy, Trần Vân Thiên cũng rất hài lòng, tiếp theo là yêu cầu nhân viên lấy hai chiếc vòng đen dự phòng đến. Một chiếc được trao cho Chúc Miểu Miểu, cái còn lại ông đưa cho Cao Mệnh bảo quản.
“Nếu như cậu phát hiện ra người mới vô cùng ưu tú, có thể đưa chiếc vòng đen này cho người đó.”
“Cảm ơn Sở trưởng đã tin tưởng.”
Không lâu sau khi tiễn Trần Vân Thiên đi, thông tin danh tính trên chiếc vòng đen của Cao Mệnh đã được thay đổi. Hắn chính thức trở thành quyền tổ trưởng tổ điều tra số 1 của Sở điều tra Lệ Sơn.
“Phạm vi tuần tra của tổ 1 là phố Dân Lung và phố Lệ Tỉnh nơi tôi ở. Chờ sau khi xử lý xong sự kiện bất thường của khu Đông, chúng ta sẽ bắt đầu từ hai con phố này.” Cao Mệnh ném chiếc vòng đen dự phòng cho Nhan Hoa: “Thế giới bóng tối có thể xâm chiếm hiện thực thông qua trò chơi; chúng ta cũng có thể thông qua trò chơi xâm chiếm bóng tối.”
Rời khỏi vị trí của Tần Thiên, Cao Mệnh mở máy tính của Bạch Kiêu lên. Hắn muốn tìm hiểu quyền hạn của tổ trưởng tổ điều tra, nhưng khi đang xem xét tài liệu thì một email từ Cục cảnh sát khu phố cổ gửi đến đã khiến hắn phải chú ý.
Người gửi là Lệ Lâm, email được gửi vào tối qua; Bạch Kiêu còn chưa kịp mở ra xem.
Tiện tay bấm vào email, Cao Mệnh nhìn thấy mấy từ ngữ quen thuộc: “Trong vụ bạo loạn của trọng phạm ở nhà tù Hận Sơn, có một số điểm nghi vấn -- trong số liệu thống kê về tội phạm mất tích có sai lệch, người chết bị hủy dung không phải là tội phạm, mà là một bác sĩ; còn về kết quả kiểm tra tâm lý trong sáu tháng qua của Cao Mệnh cho thấy trạng thái tinh thần của anh ta đột nhiên thay đổi vào một ngày nào đó. Ngày hôm đó tình cờ lại là thời điểm xảy ra sự kiện bất thường đầu tiên ở Tân Hỗ nửa năm trước…”
Cuối email, Lệ Lâm hy vọng Sở điều tra Lệ Sơn có thể yêu cầu Cao Mệnh hợp tác điều tra với cảnh sát.
Thản nhiên xóa email đi, Cao Mệnh không cảm thấy mình có vấn đề gì về mặt tâm lý. Hiện tại, hắn có việc quan trọng hơn phải làm.
Sau khi không ngừng tìm kiếm, Cao Mệnh cuối cùng cũng nhìn thấy phần giới thiệu về những sự kiện bất thường ở khu Đông trong thư mục ẩn.
“Điều tra viên số 01764, người đầu tiên sống sót thoát khỏi sự kiện bất thường ở khu Đông, tứ chi bị chặt đứt, nhưng chỗ vết thương lại không chảy máu, trên người có viết thần văn dùng để cúng tế. Sau khi được đưa đến bệnh viện, đã chết, tốc độ phân hủy thi thể là 1/3 tốc độ bình thường....”
“Tại địa điểm xảy ra sự kiện bất thường, sau 0 giờ sẽ tỏa ra mùi thịt thơm. Các thành viên ngoại vi không bị cuốn vào sự kiện bất thường cũng có thể nghe thấy tiếng tụng kinh.”
“Sự kiện bất thường lần đầu tiên xuất hiện tại căn hộ trên phố Tứ Thủy ở khu Đông của Hãn Hải, nơi đó từng xảy ra một vụ án thảm sát diệt môn, sự kiện bất thường này bị nghi ngờ có liên quan đến vụ thảm sát đó.”
Để chuẩn bị đầy đủ hơn, Cao Mệnh cũng đã lấy thông tin nội bộ từ Cục Điều tra.
Ở một nơi tấc đất tấc vàng như khu Đông, nhưng trong chung cư trên phố Tứ Thủy lại không có mấy hộ gia đình sinh sống. Vụ án mạng diệt môn cách đây vài năm đã gây chấn động cả Hãn Hải, 2 gia đình, gồm 8 thành viên, không một ai sống sót.
Sau khi phạm tội ác tày trời xong, hung thủ đã tự sát bên trong căn hộ quỷ ám. Mọi người đều nói rằng, tòa nhà đó có âm khí quá nặng, vì được xây dựng bên trên quỷ môn.
Phóng to bức ảnh, Cao Mệnh đang cẩn thận nghiên cứu vụ án mạng. Đột nhiên, Vãn Thu đi tới bên cạnh hắn, chỉ vào màn hình máy tính, ngây ngô nói một câu: “Bọn họ đều đang nhìn anh.”
Trong bức ảnh căn hộ quỷ ám rõ ràng không có ai hết - điều này khiến Cao Mệnh cảm thấy thật khó tin: “Cậu đã nhìn thấy cái gì?”
“Tám người đó đang nhìn anh, có người già, có trẻ em. Trên môi bọn họ đều là máu. Bọn họ đang nhìn anh.” Nói xong, Vãn Thu rời đi.
Đưa ánh mắt quay trở lại bức ảnh căn hộ quỷ ám, Cao Mệnh cảm thấy sau gáy lạnh buốt, cảm giác ớn lạnh sâu sắc không thể giải thích được, giống như có người thật sự đang nhìn chằm chằm vào mình vậy.
“Mùi thịt thơm? Diệt môn? Môi đầy máu? Tốc độ phân hủy thi thể chậm lại ... Dựa vào những yếu tố này, hình như là Tiên máu thịt?”
Tiên máu thịt không phải là một trò chơi do Cao Mệnh làm ra, mà là một cuốn sách cũ hắn tìm được ở một sạp ven đường, trong đó ghi lại một phương pháp cúng tế máu thịt.
Bởi vì phương pháp đó quá ly kỳ và đáng sợ nên Cao Mệnh có ấn tượng rất sâu sắc.
Cái gọi là Tiên máu thịt chỉ là để nghe cho hay thôi, nếu thật sự làm theo phương pháp đó, thứ được nuôi dưỡng ra tuyệt đối không chút liên quan gì đến Tiên cả.
Cao Mệnh biết cách qua màn trò chơi ấy, cũng biết làm thế nào để cúng tế máu thịt, nhưng dù chiếm thế thượng phong thì hắn cũng sẽ không nuôi thứ đó.
Có một số thứ chỉ cần một khi đã chạm vào, thì sẽ bị vướng vào vĩnh viễn, đến chết mới thôi.
“Nhất định phải loại bỏ người đã nuôi dưỡng Kinh dị, một kẻ như vậy quá nguy hiểm, không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục tiêu, chẳng còn chút nhân tính nào.”
Thảm họa có thể đến bất cứ lúc nào, khi tần suất các sự kiện bất thường xảy ra càng ngày càng thường xuyên hơn, người tiếp xúc với sự kiện bất thường cũng sẽ càng ngày càng có nhiều.
Một số người trong số họ sẽ chọn gia nhập Cục Điều tra sau khi trốn thoát, dùng mạng sống của mình để bảo vệ những người khác; nhưng vẫn còn một số sẽ chủ động quỳ gối với thế giới bóng tối, trở thành những tồn tại còn hung tàn hơn cả quỷ.