Cao Mệnh đã đưa ra một lời đề nghị khó mà từ chối với bà đồng. Chỉ cần Tư Đồ An bị giết, mọi vấn đề đều được giải quyết suôn sẻ.
Lấy ra một mảnh giấy bùa, bà đồng bèn vẽ vời vài nét rồi ném lá bùa ấy vào một chiếc chậu đồng chứa đầy nước.
Một chuyện rất quỷ dị chính là, khi vừa mới chạm vào mặt nước trong chậu đồng, lá bùa ấy bỗng nhiên bốc cháy giữa không khí, cuối cùng chỉ để lại tro bụi rơi xuống nước mà thôi.
“Kỳ quái, thực sự quá kỳ quái.” Bà đồng tụng niệm vài câu kinh kệ gì đó, sau khi tĩnh tâm mới đáp rằng: “Tôi có thể giúp cậu một số việc, nhưng không thể nhúng tay vào. Chỉ cần thân cận với bất kỳ một ai giữa cậu và Tư Đồ An, thì tôi vĩnh viễn không thể siêu sinh được.”
“Tôi sẽ không để bà ra tay giết người đâu, chỉ muốn mời bà tìm cách dụ Tư Đồ An đến đây vào lúc thích hợp.” Cao Mệnh muốn bà đồng phối hợp với mình, vậy là đủ. Về phần giết Tư Đồ An, hắn sẽ đích thân ra tay.
“Vô ích thôi! Tư Đồ An sẽ không tin tưởng hay nghe lời bất cứ một ai.” Bà đồng đặt những mảnh vỡ của bức tượng Tiên máu thịt vào hộp gỗ: “Bao năm nay, chung cư Tứ Thuỷ còn chưa thành công trong vụ huyết tế kia, thế nên gã ấy đã không còn tin tưởng việc Tiên máu thịt thật sự tồn tại rồi. So với chung cư Tứ Thuỷ, có lẽ Tư Đồ An sẽ quan tâm đến những địa điểm khác rồi. Gã ấy đã sắp đặt bố cục ở rất nhiều tòa nhà khác tại khu Đông thuộc Hãn Hải này. Tôi cũng không rõ cụ thể gã ấy muốn làm gì?”
Vì Cao Mệnh đã lấy được Tiên Máu Thịt hoàn chỉnh, thế nên chắc chắn sẽ có nhiều thứ phải thay đổi so với diễn biến ban đầu vốn có của nó.
“Tên này khá khó giết đấy.”
“Tôi không thể trực tiếp nhúng tay vào, nhưng tôi có thể trả lại cho cậu những gì vốn dĩ thuộc về cậu.” Bà đồng cúi đầu, lạy một lạy trước hàng loạt các tượng đất quỷ thần trong nhà, sau đó đập vỡ ba bức tượng đất trong số chúng, cuối cùng moi ra 3 lá bùa sát mạng đỏ tươi: “Lá bùa này có thể gây tổn thương cho cậu, cậu cứ cầm lấy đi.”
“Chỉ có 3 lá bùa thôi à?”
“Nhiều quá hoá dở, tôi chỉ có thể cho cậu 3 lá mà thôi.” Dường như bà đồng cũng có nỗi khổ riêng. Kế tiếp, bà ta bèn lấy chùm chìa khóa trên tường xuống, dẫn Cao Mệnh tiến vào tầng hầm B1 của tòa nhà A.
So với trước đây, toà A khu chung cư đã thay đổi rất nhiều. Khi ấy, nhà nào nhà nấy đều cúng bái Tiên Máu Thịt, còn tầng hầm B1 mọc đầy rẫy các quán cơm chuyên bán thịt tươi, nhưng bây giờ thì tầng hầm này đang dùng để làm nhà kho.
Sau khi dọn đi đống rác chắn đường, bà đồng đẩy mạnh một cánh cửa kim loại kiểu cũ. Hàng loạt tiếng lách cách vang lên, rỉ sét bong tróc ra, cả hai trông thấy một ngôi Từ đường nhỏ bé trước mặt.
“Từ đường của Tiên Máu Thịt ẩn giấu ở đây. Trong 20 năm qua, Tư Đồ An đã gây ra rất nhiều sát nghiệp, nhưng gã vẫn không thể nào cúng bái ra Tiên máu thịt chân chính được.” Bà đồng thắp lửa ngọn nến trên bàn thờ; ánh lửa phản chiếu vào bức tượng quỷ thần có 8 cánh tay và 4 khuôn mặt: “Tuy nhiên, gã ta cũng tích luỹ được một ít máu thịt.”
Bà đồng vội bước sang một bên. Không cần bà nói gì nhiều, Cao Mệnh dường như đã bị một loại sức mạnh nào đó hấp dẫn. Bàn tay của hắn chậm rãi vươn về phía bức tượng quỷ thần.
Bóng tối xung quanh dường như bị thứ gì đó thổi bay; những sợi tơ máu chi chít, dày đặc, nở rộ sau lưng Cao Mệnh, trông không khác gì một đoá hoa – 8 cánh tay lực lưỡng hợp tác với Cao Mệnh, cùng nhau bắt lấy bức tượng quỷ thần kia!
Từng giọt máu loãng bên trong bức tượng chảy vào cơ thể hắn, khiến Tiên máu thịt bên trong trái tim của hắn dần xảy ra một ít biến hoá nho nhỏ, mà khuôn mặt của Nghiệt tướng cũng bắt đầu rõ nét hơn.
Toàn bộ quá trình này, nét mệt mỏi trong đôi mắt của Cao Mệnh hoàn toàn biến mất. Hắn đã không hề ngủ trong suốt một thời gian khá dài, nhưng tinh thần lúc này lại cực kỳ thoải mái và tỉnh táo, chỉ là những sợi tơ máu chằng chịt trong đôi mắt lại vô cùng đáng sợ.
“Khi quỷ thần Máu thịt hấp thu những thứ này, mình cũng có thể thu hoạch được một số lợi ích. Đây lại là một phát hiện rất quan trọng.”
Mục tiêu hiện tại của Cao Mệnh là giết chết Tư Đồ An, chống lại Cục Điều tra khu Đông. Tuy nhiên, trong lòng hắn còn một mục tiêu lâu dài hơn, đó chính là: Nhìn rõ mặt kẻ xa lạ kia trong đường hầm, tìm phương pháp kết thúc vòng luân hồi vô tận này.
Việc chứa đầy những ký ức tử vong trong đầu – trên thực tế - rất là đau khổ. Mỗi khi nhắm mắt lại, Cao Mệnh sẽ trông thấy bản thân chết đi bằng một hình thức cực kỳ bi thảm. Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến hắn không hề muốn ngủ.
Bức tượng đất bị rút cạn đến giọt máu cuối cùng, sau đó vỡ vụn ngay trên bàn thờ. Những mảng âm ảnh đang tụ tập ở đây bắt đầu điên cuồng bài xích Cao Mệnh, tựa như muốn đuổi hắn ra khỏi chốn này.
Bóng tối xung quanh rút đi như một cơn thủy triều. Một lúc lâu sau, trong Từ đường chật hẹp chỉ còn lại Cao Mệnh, Vãn Thu và Phát Tài đang meo meo điên cuồng.
Vừa rồi, khi 8 cánh tay thò ra khỏi lưng Cao Mệnh, con mèo mập trong ba lô đang nằm ngay tư thế có thể trông thấy tất cả. Do đó, nó vẫn luôn giả chết cho đến tận lúc này.
“Mày cứ nằng nặc đòi đi theo tao cơ mà, tại sao bây giờ lại hối hận rồi?” Cao Mệnh sờ lên đầu Phát Tài, có cảm giác nó hơi gầy đi vì cứ bị hù hoạ miết.
Bóng đen cuối cùng đã biến mất bặt tăm; chiếc bàn thờ vốn dĩ thờ phụng bức tượng Tiên máu thịt, nay lại có thêm một tấm di ảnh đen trắng tại đó.
Trong bức ảnh, bà đồng với khuôn mặt nghiêm túc đang đứng chống gậy trước khu chung cư. Qua cửa sổ chung cư, có thể trông thấy Nhàn Nhàn và Niếp Niếp đang chơi đùa bên trong, lại có cả bà tám đang đứng rình coi, lão Chu Tế đang cõng theo con mình và một số bóng đen mơ hồ khác.
“Chẳng phải bà đồng bảo là sẽ không giúp mình ư?” Cao Mệnh lật xem mặt sau của bức di ảnh; bên trên cũng có một dòng chữ của con nít như thường lệ - Ảnh chụp của bà đồng: Bà bảo là trong toà nhà này chẳng có ai bình thường cả, bao gồm mình và bà ấy luôn.
Nếu có ai đó bất chấp tất cả và trả một cái giá đắt để “nuôi” bức di ảnh đen trắng của chung cư Tứ Thuỷ này, nó chắc chắn sẽ trở thành một sự kiện bất thường cấp 4. Đương nhiên, Cao Mệnh sẽ không thực hiện hành vi điên cuồng đến vậy.
“Hiện tại, mình hẳn là có đủ điều kiện để chế tác ra một trò chơi kinh dị đơn giản nhất rồi.” Từ khi rời khỏi đường hầm đến bây giờ, Cao Mệnh luôn muốn thử một lần. Trước đây, hắn chưa từng lôi kéo người bình thường vào các trò chơi kinh dị, chủ động tránh né các tình huống thế này. Nhưng từ khi bảo lưu được ký ức của các lần tử vong trước, hắn đã không còn lo ngại gì nữa.
“Có thù báo thù, có oán trả oán – rất công bằng.”
…
Sau khi rời khỏi chung cư Tứ Thuỷ, Cao Mệnh bèn tìm đến khu võ đài phi pháp. Tìm đến một thanh niên làm chân sai vặt tại khu võ đài ngoài luồng này, hắn để lại số điện thoại của mình, hy vọng đối phương có thể giúp bản thân lưu ý thông tin về hai chị em Nhan Hoa.
Dù Nhan Hoa không có ở đây, nhưng Cao Mệnh sẽ không quên lời hứa của mình với anh ấy. Hắn muốn tìm ra chị hai của Nhan Hoa, giúp anh ấy bù đắp mọi tiếc nuối.
Ngồi trên taxi, Cao Mệnh lấy giấy bút đưa cho Vãn Thu: “Đời người chỉ sống một lần. Bây giờ, em hãy viết ra hết mọi thứ mà bản thân muốn làm, sau đó anh sẽ dẫn em đi hoàn thành chúng.”
Nhìn một bên gò má của Cao Mệnh, Vãn Thu cầm bút, một lúc thật lâu sau mới viết xuống nguyện vọng đầu tiên – Em muốn ăn kem.
“Ăn thì ăn. Khi nào xuống xe thì mua 2 cây kem!” Cao Mệnh liếc sang bên cạnh, hào phóng đưa 10 NDT cho Vãn Thu: “Còn muốn làm gì khác thì cứ viết ra! Sau này, chúng ta phải sống thật vui vẻ! Chúng ta sẽ hoàn trả đủ tất cả những gì mà quá khứ thuộc vận mệnh đã gây ra cho chúng ta!”
“Em muốn ngắm biển.”
“Ngày mai chúng ta sẽ đi biển! Cảng phía Nam ở gần đây thôi!” Cao Mệnh vỗ vai Vãn Thu: “Không cần phải đắn đo gì cả, cứ viết ra hết! Sau đó, chúng ta sẽ cố gắng sống sót vì những gì mà mình muốn làm!”
“Em muốn… không bao giờ bị người khác bắt nạt nữa!”
“Không thành vấn đề! Anh sẽ chỉnh sửa lại phương pháp tự rèn luyện hành xác của Nhan Hoa, sau đó chúng ta cùng nhau tập luyện!”
“Em… Em còn muốn yêu đương nữa cơ.” Vãn Thu cảm thấy rất thoải mái khi nói chuyện với Cao Mệnh, thế nên không còn lắp bắp nhiều như trước.
“Vậy là nhóc tìm đúng người rồi. Anh cho chú em biết, anh mày khởi nghiệp từ việc thiết kế trò chơi yêu đương đấy. Qua mấy ngày nữa, anh sẽ thiết kế cho em một phần mềm giả lập bạn gái.”
Cao Mệnh cố gắng thoã mãn mọi nguyện vọng của Vãn Thu, vì thông qua những ký ức của các vòng luân hồi trước, hắn đã trông thấy cậu bé này phải gánh chịu rất nhiều, rất nhiều tra tấn.
Thảo luận về một ngày mai tốt đẹp xong, hai người bèn đi ăn thịt nướng, cuối cùng mới trở về chung cư Lệ Tỉnh.
…
Về đến nhà, Cao Mệnh gọi điện cho Triệu Hỉ, nhờ anh ta kiểm tra xem những người hàng xóm ở tòa cao ốc Số 2 đều có mặt ở nhà hay không.
Ngồi ôm laptop nơi ban công, Cao Mệnh bắt đầu thiết kế một game kinh dị dành riêng cho Tuyên Văn. Kết hợp những ký ức tử vong khác nhau, Tuyên Văn của lần này không còn là một nữ phụ bên lề nữa rồi. Cô ấy đã từng chết đi chết lại rất nhiều lần, mà mỗi lần đều lãng quên đi bản thân. Tuy nhiên, Tuyên Văn luôn là người đầu tiên xuất hiện tại lối ra đường hầm, như thể đang chờ đợi một ai đó.
Khi hoàng hôn xuống, Cao Mệnh nhận được tin nhắn của Triệu Hỉ - mọi việc đã sẵn sàng.
“Trò chơi kinh dị chuyên dành cho Tư Đồ An không thể phát sinh bất cứ một vấn đề nào. Do đó, mình nên test thử một vài con game kinh dị nho nhỏ khác trước đã.”
Cao Mệnh đóng laptop lại, ngắm nhìn toà nhà Số 2 thông qua cửa sổ; đôi mắt của hắn không tồn tại bất cứ một sự cảm thông nào.
Từ một xác chết bị phân thây trong đường hầm, Cao Mệnh đã mượn năng lực của Tiên máu thịt để quan sát ký ức của đối phương.
Vào tuần lễ thứ 4 sau khi rời khỏi đường hầm, các hiện tượng kinh dị bắt đầu mất kiểm soát, giáng một đòn tai hoạ xuống ngay khu phố cổ.
Cao Mệnh đã thành lập một hội nhóm tương thân tương ái, liều mạng bảo vệ khu chung cư Lệ Tỉnh. Nhưng nào ngờ, rốt cuộc hắn đã bị đám hàng xóm bên toà nhà Số 2 bán đứng. Bọn chúng đã bắt lấy Cao Mệnh, hiến dâng cho ác quỷ.
“Nỗi thống khổ của cơ thể kia khi bị phân thây – tao cũng muốn quên đi lắm chứ… nhưng dù làm thế nào cũng chẳng bao giờ lãng quên được cả!”