“Được, mình đợi cậu.” Lưu Y bắt đầu thu dọn túi của mình, tựa hồ đang chuẩn bị rời đi. “Cậu từ từ đừng vội đi, chúng ta vẫn còn có một số vấn đề chưa nói rõ.” Cao Mệnh không còn suy nghĩ về những gì Lưu Y nói nữa, để bản thân chiếm thế chủ động: “Cậu còn chưa nói cho mình biết, tại sao cậu lại biết vị trí nhà mình?” “Chẳng lẽ cậu vẫn chưa phát hiện ra mình bị thiếu thứ gì hay sao?” Lưu Y lấy ra một bản sơ yếu lý lịch bị xé
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.