Mục lục
Nhà Thiết Kế Trò Chơi Kinh Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quán cơm dường như đã sống lại; tường từ từ di chuyển vào trong; cửa và khung cửa phát ra âm thanh va chạm, giống như tiếng răng nghiến chặt.

“Trong lòng mỗi người đều ẩn chứa một loại dục vọng nào đó, tôi có thể biến dục vọng của cô thành hiện thực. Hãy ăn món thịt mà tôi chuẩn bị, cô sẽ không còn phải chịu bất kỳ phiền toái nào nữa.”

Mùi thịt nồng đậm tràn ngập cơ thể, Chúc Miểu Miểu bắt đầu mất kiểm soát. Cô liều mạng gãi gãi vai mình.

Móng tay cắm vào thịt, máu nhỏ giọt; dưới sự kích thích của mùi thịt, dường như cô nhìn thấy cha mẹ mình bị chôn vùi trong biển lửa.

Khi còn nhỏ, cha mẹ đã cõng cô trên vai và nuôi cô trưởng thành.

Khi lớn lên, cha mẹ tựa vào vai cô, và cô trở thành chỗ dựa của họ.

“Cô có thể làm những gì cô muốn, có thể gặp những người mà cô muốn gặp. Sự sống và cái chết không thể chia cắt cô, mọi người sẽ ở bên nhau mãi mãi.”

Mùi máu và thịt trên vai Chúc Miểu Miểu hòa quyện vào nhau, mơ hồ hình thành hai khuôn mặt mờ ảo trong vết thương. Cha mẹ của Chúc Miểu Miểu dường như đang bò ra khỏi vai cô.

Điều này hoàn toàn giống với dự đoán của bà đồng. Nếu cứ tiếp tục, dục vọng trong nội tâm của Chúc Miểu Miểu sẽ được kích hoạt, và sự kinh hoàng phản chiếu trong chậu nước sẽ thực sự xảy ra với cô.

“Cô hãy mau tỉnh táo lại!” Cao Mệnh giữ chặt Chúc Miểu Miểu, nhưng thân thể của cô vẫn tiếp tục biến hóa.

Mùi thịt đã đánh thức dục vọng sâu xa nhất của Chúc Miểu Miểu; lúc này, Chúc Miểu Miểu đang chủ động ôm họ. Cô không muốn bị tách khỏi cha mẹ, cho dù có phải biến thành quái vật cũng không sao.

“Bản năng ẩn chứa trong máu thịt của chúng ta, cơ thể của cô sẽ không bao giờ lừa gạt cô, nó đã giúp cô đưa ra lựa chọn của mình.” Giọng nói của người đàn ông vang vọng trong quán ăn: “Nào, vào đi, tôi đã chuẩn bị một miếng thịt cho cô rồi. Ăn đi, chỉ cần ăn nó vào cô sẽ không phải chịu đựng nữa!”

Chúc Miểu Miểu đã mất trí. Nếu bây giờ Cao Mệnh buông tay, cô ấy chắc chắn sẽ lao vào nhà bếp phía sau để đổi lấy thứ gì đó dù phải trả giá bằng khuyết tật cơ thể.

“Xin chúc mừng, cậu đã bắt được cô ấy!”

Quán ăn đang bị thu hẹp lại, nếu cứ tiếp tục ở đó thì mọi người sẽ chết.

Cao Mệnh không lựa chọn hy sinh Chúc Miểu Miểu, hắn cầm thực đơn lên, đi thẳng về phòng bếp phía sau nhân lúc còn tỉnh táo.

Năm ngón tay siết chặt sợi xích, Cao Mệnh vén tấm rèm dày mờ đục lên.

Mùi thịt rất thơm, nhưng bên trong phòng bếp lại hoàn toàn khác với những gì mà Cao Mệnh tưởng tượng. Không có bếp lò hay ngọn lửa nào, chỉ có một người đàn ông cường tráng trong bộ đồ đầu bếp đang chặt thịt.

Lặp lại các động tác trong tay như một cái máy, gã ném miếng thịt băm nhỏ xuống cái hồ sau lưng; mùi thơm vô cùng hấp dẫn của thịt từ trong hồ tỏa ra.

Chậm rãi đến gần, Cao Mệnh phát hiện tên đầu bếp đã mất đi cả tai mắt, cũng không có miệng hay mũi. Mặc dù gã có hình dạng con người nhưng cảm giác giống một con rối hơn.

“Đã suy nghĩ kĩ muốn ăn gì chưa?” Giọng nói của người đàn ông lại vang lên, không phải từ miệng của gã đầu bếp, mà là từ cái hồ.

Cao Mệnh cầm thực đơn nhìn hồ nước âm u. Hắn không nhìn thấy con quái vật trong hồ, mà chỉ có hình ảnh phản chiếu của chính mình.

“Tôi chưa bao giờ ép buộc người khác cho đi bất cứ cái gì, tôi cao quý hơn nhiều so với các vị thần đạo đức giả kia. Mọi nỗ lực của cậu sẽ được đền đáp, mọi thứ sẽ diễn ra theo ý cậu, miễn là cậu trả đủ.”

“Nằm xuống và chạm vào những ham muốn chân thật nhất của cậu đi, hãy để tôi xem cậu muốn gì?”

Hồ nước ngày càng đục ngầu, khi đầu bếp đổ thịt băm vào trong hồ, máu lan rộng, nhuộm đỏ toàn bộ hồ nước với tốc độ cực nhanh.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Cao Mệnh nghĩ ngay tới cái chậu đồng trong nhà bà đồng. Khi đến gần chậu đồng, nước trong chậu cũng biến thành nước máu trong thời gian ngắn.

“Con người có hai trái tim, một là trái tim bằng máu thịt, có thể nhìn thấy và chạm vào được; hai là trái tim của thần linh, có thể có mà cũng có thể không, có thể là thật mà cũng có thể là giả, nó hội tụ hàng vạn ý nghĩ.”

“Tôi sẽ giúp cậu thực hiện ước nguyện của trái tim bằng máu thịt, nhưng đổi lại, cậu phải hiến dâng trái tim của thần linh cho tôi.”

Thế giới trong mắt Cao Mệnh như nghiêng ngả, trong chốc lát hắn không thể phân biệt được là mình đang rơi xuống hồ máu hay hồ máu đang rơi xuống người mình.

Khi hắn phản ứng lại, máu đã bao phủ cơ thể.

Hồ nước không sâu, nhưng hắn cảm thấy cơ thể mình đang chìm xuống, ý thức và thân thể dường như bị tách rời.

“Cậu có một cơ thể quen với đau đớn, chân tay khỏe mạnh, bộ não linh hoạt, đôi mắt có thể nhìn xuyên qua sương mù và... trái tim bằng máu thịt đã chết vô số lần?”

Giọng nói của người đàn ông rõ ràng đã khác so với trước đó, đây là lần đầu tiên giọng điệu của gã thay đổi.

“Cậu... không phải là lần đầu tiên đến đây?”

Giọng nói trong hồ máu nói những lời tương tự như bà đồng.

Lúc này, Cao Mệnh làm sao có thể quan tâm tới chuyện này. Hắn cố gắng hết sức để bò ra khỏi hồ máu, nhưng một bộ hài cốt không hoàn chỉnh đã tóm được hắn.

“Hãy cho tôi thấy nguyện vọng của cậu, cho tôi thấy nguyện vọng cuối cùng của cậu là gì!”

Máu đột nhiên trở nên hỗn loạn, giống như lưỡi dao sắc bén đâm vào mắt Cao Mệnh.

Cơn đau dữ dội ập đến, Cao Mệnh cảm thấy mắt trái của mình bị lấy đi; vô số vệt máu từ hốc mắt chui vào cơ thể, muốn lan tràn đến tim và đầu hắn.

Vô số mảnh ký ức bị nước máu khuấy động, Cao Mệnh nhớ lại một số chuyện xảy ra trong đường hầm ngày hôm đó. Con mắt phải còn lại của hắn nhìn thấy rõ ràng những thi thể được gắn trong thành đường hầm, và những thi thể đó đều đang nhìn hắn.

“Aaa!!”

Hai tiếng thét đồng thời vang lên, dưới đáy hồ máu xuất hiện một vết nứt; hai mắt Cao Mệnh biến thành màu đỏ như máu.

Dây xích bị giật ra, tay trái của Cao Mệnh được Triệu Hỉ túm lấy kéo ra khỏi hồ máu.

Mùi thịt đã tiêu tán đi rất nhiều, quán cơm trở lại bình thường, chỉ có Cao Mệnh bịt mắt trái ngã xuống đất.

Dưới sự trợ giúp của đôi mắt Cao Mệnh, những thứ trong hồ máu đã nhìn thấy ký ức quá khứ của hắn. Nó muốn hoàn thành nghi thức hiến tế của Tiên máu thịt, nhưng dường như không có khả năng thực hiện mong muốn thực sự của hắn.

“Tổ trưởng!” Chúc Miểu Miểu lúc này mới lấy lại được lý trí. Cô chưa ăn thịt, nhưng thân thể đã trở nên dị hóa.

“Cầm rìu lên, đừng để bị dụ dỗ nữa.” Phải mất một lúc lâu, Cao Mệnh mới đứng dậy khỏi mặt đất, mắt trái không thể mở ra được.

Phải trả giá bằng mắt trái, Cao Mệnh đã nhìn thấy ký ức bị lãng quên, cảm giác ớn lạnh thấu xương đọng lại trong lòng.

Hắn không dám nói cho ai biết những gì mình nhìn thấy, hai tay siết chặt, cuối cùng trong lòng hắn cũng hiểu tại sao bà đồng và giọng nói trong hồ máu lại nói những điều tương tự.

“Sự khao khát ẩn sâu trong máu thịt của mình hóa ra thật khủng khiếp.”

Cao Mệnh ngồi ở mép hồ nước, dùng mắt phải còn lại nhìn xung quanh.

Khi một người nhìn xung quanh và không tìm ra kẻ phản diện là ai thì kẻ phản diện lớn nhất có thể là chính anh ta.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cao Mệnh lại nhảy xuống hồ máu, hồ nước bây giờ trông không khác gì một cái hồ bình thường.

Không ngừng mò mẫm dưới đáy hồ nước, Cao Mệnh tìm thấy một bức tượng kỳ lạ ở giữa hồ. Quỷ thần bốn mặt tám tay đang ôm một trái tim rỉ máu.

“Đây là bức tượng của Tiên máu thịt, những gì chúng ta nghe thấy vừa rồi chắc hẳn là giọng nói của Tiên máu thịt.” Cung Hỉ đi đến bên cạnh Cao Mệnh: “Tại sao trên tác phẩm điêu khắc bằng đất sét lại có vết nứt?”

Anh ta đưa ngón tay về phía mắt trái của tác phẩm điêu khắc quỷ thần bằng đất sét, nhưng ngay khi đầu ngón tay chạm vào, tác phẩm điêu khắc bằng đất sét đã hoàn toàn vỡ vụn.

“Tôi, tôi không làm gì cả?” Cung Hỉ sững sờ tại chỗ, như muốn chuyển hướng chủ đề. Anh ta vội vàng quay đầu quan tâm đến ánh mắt của Cao Mệnh: “Mắt của anh bị Tiên máu thịt lấy đi phải không?”

Cao Mệnh không trả lời. Hắn vẫn đang đắm chìm trong ký ức.

Tác phẩm điêu khắc bằng đất sét đã bị phá hủy, gã đầu bếp đang băm thịt ở bếp sau cuối cùng cũng dừng lại, như thể gã bị cái gì đó gọi và ngơ ngác bước ra ngoài.

“Tôi không sao, đi theo đầu bếp trước xem gã đi đâu?”

Cơn đau dữ dội làm biến dạng khuôn mặt của Cao Mệnh nhưng cũng khiến hắn rơi vào trạng thái vô cùng bình tĩnh. Hắn phải sống sót rời khỏi chung cư Tứ Thủy và đi vào đường hầm một lần nữa để xem xét!

Rời khỏi quán ăn và đi qua các biển hiệu khác nhau, gã đầu bếp đến một căn nhà cho thuê ở giữa tầng hầm.

Dường như có một cái gì đó được lưu giữ trong căn phòng này, bên trái cánh cửa gỗ lớn màu đỏ có dòng chữ Lấy hết sự sống, và bên phải là Lấy hết cái chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK