“Chúng cháu cũng sẽ thay đổi sao? Nhưng chúng cháu đã làm gì đâu!” Chúc Miểu Miểu có chút khó hiểu. Nghĩ tới bộ dạng của chị mập và bà tám, cô lập tức sợ hãi.
“Trong tòa nhà có 365 quỷ thần, nhưng bề ngoài chỉ có thể cúng bái Tiên máu thịt. Tất cả những người sống trong tòa nhà, dần dần đều sẽ bị nó ảnh hưởng.” Bà đồng cầm đến một cái chậu đồng: “Tiên máu thịt có thể thông qua máu thịt thể hiện ra những tạp niệm từ tận đáy lòng. Các cậu hãy nhìn vào gương đi, là có thể thấy được dáng vẻ sau này của mình.”
Chúc Miểu Miểu đến bên rìa chậu đồng trước, thò đầu nhìn vào trong nước.
Tiền giấy đốt cháy rơi xuống trong chậu, mặt nước gợn lên những cơn sóng, hình ảnh phản chiếu của Chúc Miểu Miểu trong chậu dần dần trở nên mơ hồ. Từ từ, hai thi thể bị cháy đen xuất hiện trên hai vai trái và phải của cô, như thể mọc cùng với người cô, không thể tách rời.
Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, Chúc Miểu Miểu không những không sợ hãi mà đôi mắt còn hơi rưng rưng đỏ.
“Đó là bố và mẹ tôi!”
Trận lửa lớn thời thơ ấu đã phá hủy tất cả mọi thứ trong cuộc đời Chúc Miểu Miểu. Sự đau đớn và nỗi nhớ nhung bố mẹ chính là chấp niệm sâu sắc nhất trong cô; sức mạnh của Tiên máu thịt sẽ thể hiện ra chấp niệm thông qua máu thịt.
“Không cần nghi ngờ, những gì cô đang nghĩ chính là đáp án.” Bà đồng có một chút đồng cảm với Chúc Miểu Miểu, nhưng cũng không nói gì nhiều, lại đốt một lá bùa màu vàng ném vào trong chậu đồng rồi ra hiệu cho Cao Mệnh đi đến.
Thực ra Cao Mệnh cũng rất tò mò mình sẽ biến thành bộ dạng như thế nào. Hắn lặng lẽ đứng bên cạnh chậu nước, nhìn lá bùa đang bốc cháy bay lượn trên không trung.
Khi tro của lá bùa rơi xuống hình ảnh phản chiếu của Cao Mệnh trong chậu nước, từ đáy chậu đồng nổi lên một vệt máu. Sau đó, nước máu lan ra trong chậu đồng, nhuộm mọi thứ thành màu đỏ!
“Bụp!”
Chiếc chậu đồng bị một thế lực nào đó lật đổ, nước máu bắn tung tóe lên các tượng quỷ thần trong phòng. Đôi mắt toàn là tròng trắng của bà đồng cũng chảy ra một hàng nước mắt máu. Bà đột nhiên giơ tay chỉ vào Cao Mệnh: “Cậu không phải là lần đầu tiên đến đây!”
“Buổi sáng đúng là cháu đã đến chung cư Tứ Thủy một lần.” Cao Mệnh tỏ vẻ vô tội.
“Không, ý tôi là, cậu không phải là lần đầu tiên tham gia nghi lễ cúng tế Tiên máu thịt!” Bà đồng tránh xa Cao Mệnh, đồng thời còn tốt bụng kéo cả Chúc Miểu Miểu đến bên cạnh mình.
“Tại sao mình lại không phải là lần đầu tiên? Kinh dị này trước đây hoàn toàn chưa từng kích hoạt, cho dù mình có muốn tham gia, cũng làm gì có chỗ nào để tham gia!” Cao Mệnh thật sự không thể hiểu nổi, vì sao bà đồng lại nói như vậy.
“Bà ơi, đây quả thực là lần đầu tiên chúng cháu biết những chuyện này.” Chúc Miểu Miểu cũng cảm thấy rất khó hiểu.
“Không thể nào sai được.” Con ngươi nhợt nhạt của bà đồng nhìn thẳng vào Cao Mệnh: “Cậu có quan hệ gì với Tư Đồ An?”
“Tư Đồ An? Anh ấy là phó chủ tịch Hội từ thiện Hãn Hải. Cháu chẳng qua chỉ là một người bình thường, cháu có biết anh ấy, thì anh ấy cũng chẳng biết cháu là ai.” Cao Mệnh mới chỉ thấy đối phương trên TV. Địa vị thân phận của hai người có sự chênh lệch rất lớn.
“Chung cư phố Tứ Thủy ban đầu chính là được xây dựng dưới sự chủ trì của Hội từ thiện Hãn Hải. Bọn họ muốn cung cấp một nơi ở cho những người dân thuộc tầng đáy ở khu Đông, nhưng mới chỉ xây dựng bốn tòa chung cư, dự án này đã bị dừng lại.” Để giúp đỡ Cao Mệnh, Chúc Miểu Miểu đã ghi nhớ lại tất cả thông tin: “Chung cư Tứ Thủy rất loạn, nhưng cũng chưa từng xảy ra vụ án giết người nào. Hình như là kể từ sau khi Tư Đồ An vào hội từ thiện, thì ở đây mỗi năm đều xảy ra một số vụ án li kỳ và kinh hoàng.”
“Chẳng lẽ là Tư Đồ An đã mượn lực lượng của hội từ thiện để nuôi quỷ trong khu chung cư?” Cao Mệnh cảm giác ớn lạnh. Hội từ thiện Hãn Hải mỗi năm đều hỗ trợ cho các gia đình nghèo khó; có một số hộ dân của chung cư Tứ Thủy cũng nằm trong phạm vi hỗ trợ của bọn họ, ví dụ như ông lão Chu Tế vừa thấy ban nãy.
“Bà ơi, bà đã từng thấy Tư Đồ An ở trong tòa nhà chưa?”
“Anh ta cũng giống như cậu, đều đeo vòng tay màu đen, trên người đều có khí tức của Tiên máu thịt.” Bà đồng đột nhiên bật cười: “Hai người cúng tế, trong hai người các cậu, nhất định sẽ có một người chết!”
“Hình như bà có vẻ rất thù địch với Tiên máu thịt, chẳng lẽ là bởi vì đối tượng tôn thờ khác nhau sao?” Cao Mệnh là một cố vấn tâm lý. Hắn nhận ra sự thay đổi trong giọng điệu của bà đồng: “Nếu như cháu đi phá hủy nghi lễ cúng tế Tiên máu thịt, thậm chí giết chết Tiên máu thịt, thì có phải bà sẽ tin tưởng cháu không?”
“Tiên máu thịt hoàn toàn không thể giết chết được. Cậu là đang cố ý nói như vậy với tôi đúng không?” Trên mặt bà đồng vẫn mang theo nụ cười khó coi: “Nhưng mà cậu có thể giết chết Tư Đồ An, dù sao thì cậu không giết gã, thì gã cũng sẽ giết cậu.”
“Vậy bà có biết bây giờ Tư Đồ An đang ở đâu không?” Cao Mệnh đã sớm cảm giác được trong Cục điều tra có gián điệp. Sau khi nghe thấy Tư Đồ An cũng đeo vòng đen của Cục điều tra, hắn lập tức cảm thấy đối phương rất khả nghi.
“Các cậu có thể đến chợ quỷ ở tầng 9 của chung cư số 1 xem xem.”
Cao Mệnh thối lui ra khỏi căn hộ, Chúc Miểu Miểu cũng muốn đi theo, nhưng cô lại bị bà đồng bắt lại: “Cô mà đi theo cậu ấy thì sẽ chết đấy, đến cả làm quỷ cũng không được! Ba lá bùa này, cô hãy cất đi! Nếu như cậu ta ăn máu thịt, bị Tiên máu thịt chiếm hữu, cô nhớ dán bùa sát lên trên rìu là có thể chém chết cậu ta!”
“Bà ơi, anh ấy không phải là người xấu.” Chúc Miểu Miểu không biết phải giải thích thế nào.
“Bùa sát không thể giết được chết Tiên máu thịt, nhưng có thể giết chết người cúng bái Tiên máu thịt.” Bà đồng nắm lấy tay Chúc Miểu Miểu: “Quỷ ăn người, người ăn thịt, thịt ăn quỷ - điều đáng sợ nhất trong tòa nhà này chính là máu thịt. Nhưng cô hãy nhớ kĩ, người đã ăn máu thịt thì sẽ không còn là con người nữa.”
Ba lá bùa sát đều có màu đỏ như máu, thấm đẫm máu tươi, ẩn chứa sát khí hung hãn.
“Nhất định phải giết chết cậu ta, nếu không cả cô và cậu ta đều sẽ hối hận.” Bà đồng buông tay ra, nhìn bóng lưng Cao Mệnh: “Gầy không lộ xương, mập không lộ thịt, xương thịt đều đặn, đúng là một vật chứa thượng hạng.”
Cánh cửa nhà đóng lại, lửa đèn trong tòa nhà đã tắt.
Chúc Miểu Miểu không giấu Cao Mệnh bất cứ điều gì, nói với hắn chuyện về ba lá bùa sát.
“Cô cứ giữ nó đi, nếu như Tư Đồ An thật sự là kẻ phản bội, thì cô hãy đến chém anh ta.” Cao Mệnh rất tin tưởng Chúc Miểu Miểu, nên không hề có ý cướp lấy bùa sát của cô: “Kinh dị này hoàn toàn khác với những Kinh dị trước đó. Nó đã dị hóa ra đủ loại quy tắc; quỷ bên trong Kinh dị này thậm chí còn không phải là thứ khủng khiếp nhất nữa rồi.”
Trong đầu Cao Mệnh vẫn còn rất nhiều thắc mắc muốn hỏi bà đồng, nhưng đáng tiếc sau khi bà đồng phát hiện ra trên người hắn có khí tức của Tiên máu thịt thì thái độ đã trở nên rất lạnh nhạt.
Không còn cách nào khác, hắn đành phải cùng Chúc Miểu Miểu vội đến tầng 9.
Hai người leo cầu thang bộ, sau khi bước vào tầng 9 thì cảm thấy mọi thứ đều đã thay đổi.
Mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mặt, cả hai trông thấy một bộ đồng phục rách nát của điều tra viên bị ném ở trong góc, giữa những giọt máu vẫn còn đang chảy xuống từ trên bức tường.
Nhiều điều tra viên tiến vào trong tòa nhà như vậy, nhưng Cao Mệnh lại không gặp một ai. Dường như bọn họ đều đã bị “ăn” mất rồi.
Chúc Miểu Miểu với chiếc rìu cứu hỏa trong tay hơi cảm thấy không kịp thích ứng. Cô chỉ là một người lính cứu hỏa, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu như vậy.
“Đi sát theo tôi, đừng cách quá xa.”
Cửa nhà của mọi căn hộ trên tầng 9 đều không hề khóa lại; trên tay nắm cửa có lưu lại vết máu. Có vẻ như ở đây đã diễn ra một trận chiến đấu sinh tồn vô cùng kinh hoàng.
Chậm rãi tiến về phía trước dọc theo vết máu trên mặt đất, Cao Mệnh đi đến cuối hành lang ở tòa B. Hắn đứng trên hành lang từ tòa B dẫn đến tòa A, tim đập thình thịch.
Hành lang chỉ chưa đầy 10 mét này gần như dính đầy máu, chỉ cần nhìn vết máu trên mặt đất cũng có thể đại khái hình dung ra cảnh tượng khủng khiếp đến mức nào.
Các điều tra viên bị đã truy đuổi, cuối cùng thành công trốn thoát khỏi tòa A. Tuy nhiên, khi đang trốn trong các căn hộ ở tòa B, cuối cùng bọn họ lần lượt bị tìm thấy rồi bị kéo về tòa A.
Mỗi dấu tay trong các vũng máu kia đều là dấu vết của một sự đấu tranh; mỗi lan can biến dạng đều tượng trưng cho ý chí sinh tồn và nỗi sợ hãi đối với cái chết của các điều tra viên.
“Chợ quỷ mà bà đồng nói đến, chính là nơi ăn uống của quỷ quái?”
Hiện trường đẫm máu này khiến Cao Mệnh sợ hãi. Hắn lùi lại phía sau, nhưng quỷ trong Kinh dị dường như đã ngửi thấy mùi sợ hãi tỏa ra từ trên người hắn và Chúc Miểu Miểu. Từ sâu trong hành lang tối tăm trên tầng 9 của tòa A, một đôi mắt tràn đầy tia máu từ từ mở ra.
Bóng tối ập đến, một đôi giày cao su dẫm lên vết máu xuất hiện ở hành lang của tòa A. Toàn thân anh ta ẩn bên dưới chiếc áo mưa rách nát. Màu sắc ban đầu của chiếc áo mưa đã không còn có thể nhìn ra, hoàn toàn bị máu tươi phủ kín.
“Là anh ta đã giết chết các điều tra viên khác?”
Vành mũ áo mưa rơi xuống, lộ ra khuôn mặt của Bạch Kiêu. Môi anh ta dính đầy máu, toàn bộ khuôn mặt bị biến dạng nghiêm trọng; trong mắt có những giọt máu đang điên cuồng lan rộng.
Bàn tay giấu trong áo mưa chậm rãi giơ lên, Bạch Kiêu cầm hai con dao chặt xương. Biểu cảm lúc này của anh ta khiến Cao Mệnh nhớ đến hung thủ của vụ thảm án diệt môn nhiều năm trước.