Mục lục
Cô Bạn Cùng Bàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổ Lôi Đình hôm nay nhận được một tin không khác gì sấm sét, tất cả cháy xém tại chỗ.

Tiểu Mộng đảo mắt nhìn quanh, cứ như Vương Tín đột nhiên đứng sau lưng cô vậy, thì thẩm hỏi:” Tổ trưởng, liệu, liệu có hiểu lầm gì không?”

Chu Giai Mô cúi đầu xoay bút chì, không nói gì cả, đây là chuyện liên quan tới cao tầng công ty, không tiện phát biểu bất kỳ bình luận gì.

Hầu Tử là người thân thiết với Trần Thuật nhất, lập tức liên tưởng tới hậu quả, thảng thốt:” Lão đại, à tổ trưởng, anh nói thế chẳng lẽ …”

“ Cậu đoán đúng rồi đấy ....” Trần Thuật trả lời cho câu hỏi dang dở của Hầu Tử:” Quen biết nhau coi như là duyên phận, mọi người xứng đáng được biết nguyên nhân tôi phải rời Hoa Mỹ, hôm nay tôi tạm biệt mọi người, hi vọng sau này chúng ta còn gặp lại.”

“ Tổ trưởng, anh từ chức sao?”

“ Tổ trưởng anh đừng đi ... Chia tay có sao đâu, mọi người trước đó cũng không biết anh có bạn gái mà, rất nhiều cô gái trong công ty thầm yêu anh, chưa kịp thổ lộ.”

Trần Thuật chỉ cười phất tay:” Tan họp.”

…………….

...... ... ...........

Cộc! Cộc! Cộc!

Khi Trần Thuật gõ cửa phòng tổng giám đốc ở tầng 17 toàn nhà Hoa Mỹ, không ngờ chính Vương Tín đi ra mở cửa, còn bạn gái y ... À không, bạn gái cũ của ky làm thư ký tổng giám đốc lại không thấy đâu, gian thư ký không thấy ai cả.

Vương Tín lịch sự làm động tác mời.

Một bộ vest xám tro may đo vừa vặn, áo sơ mi trắng phẳng phiu, giày da nâu nhạt lau sáng bóng, mái tóc rẽ ngôi giữa vuốt keo không có lấy một sợi rời nếp, ánh mắt tự tin, mang phong thái của của người du học trở về.

Chưa kể cha Vương Tín là người sáng lập ra Hoa Mỹ, trong nghề là nhân vật lớn tiếng nói rất có trọng lượng.

Thua một đối thủ như vậy, Trần Thuật không có gì để nói, chỉ muôn vung tay ... Tát mình vài cái.

Vì sao lại yêu cô gái đó chứ?

“ Trà? Hay là cà phê?” Vương Tín ngồi trở lại ghế ông chủ, nhìn Trần Thuật:

“ Không cần đâu.” Trần Thuật đặt lá đơn từ chức lên bàn:” Tôi từ chức.”

Vương Tín bình thản nói:” Tôi biết.”

Trần Thần nheo mắt, thù hận trong lòng thoáng chốc bùng lên, vừa rồi tạm biệt mấy thành viên trong tổ, chẳng qua chỉ đi nhận mấy hộp chuyển phát nhanh để đóng gói ít cây cảnh, vậy mà có người tới chỗ Vương Tin mách lẻo rồi.

Vậy là ngay cả thứ tình nghĩa cùng nhau tăng ca thâu đêm cũng không đáng một xu à? Người ta nói người đi trà lạnh, mình còn chưa đi đã có kẻ đập cốc rồi.

Mình sống đâu tệ đến thế, hay mình vẫn quá ngây thơ?

“ Ngồi đi.” Vương Tín chỉ ghế cho nhân viên trước mặt, mỉm cười:” Chúng ta coi như cũng có duyên nhỉ?”

Trần Thuật cười trào phúng:” Cái duyên này không nhỏ, e là tôi phải trải qua năm trăm năm dầm mưa, năm trăm năm giãi năng mới tu được.”

“ Tôi biết cậu giận, nhưng cậu không thay đổi được gì đâu.”

“ Tôi không thể thay đổi người khác, nhưng tôi có thể thay đổi bản thân.”

“ Vậy là cậu chủ động nói với mọi người, Lăng Thần là bạn gái cậu?” Vương Tín hỏi thẳng:

“ Đúng.” Trần Thuật gật đầu:” Công ty có quy định, không cho phép nhân viên yêu nhau, cho nên chúng tôi phải giữ bí mật. Bây giờ tôi sắp đi rồi, đâu cần làm thế nữa.”

“ Cậu làm thế sẽ khiến Lăng Thần rất bẽ mặt, đương nhiên, cả tôi cũng thế.” Vương Tín từ tốn nói:

“ Nếu hai người yêu nhau mà ngay cả chút khó khăn này cũng không muốn đối diện sao? Chút hi sinh này cũng không muốn tiếp nhận?” Mắt Trần Thuật đỏ ngầu:” Tôi công bố chân tướng, anh nói là làm anh bẽ mặt, còn anh làm cao tầng công ty đi cướp bạn gái của nhân viên, vậy gọi là vô sỉ phải không?”

“ Chúng tôi yêu nhau, tôi không cưỡng ép, nếu Lăng Thần không đồng ý, tôi có thể miễn cưỡng sao?” Vương Tín thản nhiên nói:

“ Hai người yêu nhau, hay lắm, nói như thế tôi lại thành kẻ thứ ba rồi, xem ra tôi phải tác thành cho tình yêu của hai người thôi.”

“ Sau này cậu định làm sao?” Vương Tín hơn ngả người tới giọng tỏ ra quan tâm:

Sự bình thản như chuyện hiển nhiên phải thế của Vương Tín làm Trần Thuật tức tới bật cười, giọng trào phúng:” À bạn trai đương nhiệm quan tâm người tiền nhiệm hả? Tiếp theo có phải là cần tìm chỗ uống rượu chung vui không?”

Vương Tin lắc đầu, chợt hỏi:” Cậu biết tôi hơn cậu bao nhiêu tuổi không?”

“ Ba mươi tư tuổi, đây là chuyện các cô gái ở Hoa Mỹ đều biết, anh là chàng độc thân sáng giá trong mắt họ mà .... Không ngờ lại rơi vào tay bạn gái tôi thôi … À, bạn gái cũ, xin lỗi, xin lỗi. Chắc anh thấy tôi phải vinh dự lắm nhỉ?” Trần Thuật nói bằng giọng điều nồng nặc sự căm hận xen lẫn chua chát:

“ Còn cậu.” Vương Tín không bận tâm tới ngôn từ khắc bạc của Trần Thuật, giữ thái độ trịnh thượng, cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm:” Bao tuổi?”

“ 24”

“ Vậy là tôi hơn cậu 10 tuổi đấy.”

“ Thế có gì mà kiêu ngạo?” Trần Thuật không nhịn được phản kích, phản kích rồi liên hối hận, trước khi tới đây y đã chuẩn bị tâm lý đối diện với hết thảy, dặn bản thân không được nổi giận, không được chửi mắng người ta, không được đánh người ta, nộp đơn rồi kiêu hãnh ngẩng đầu ra đi:

Càng tức giận sẽ càng làm bản thân thêm thảm hại mà thôi.

“ Đây thực sự là chuyện đang kiêu ngạo đấy.” Vương Tin cười ha hả: “ Nhiều hơn mười tuổi, tức là ăn cơm nhiều hơn cậu mười năm, từng trải hơn cậu mười năm, nhiều hơn cậu 10 năm tích lũy quan hệ và tiền bạc ... Huống hổ ờ vào vị trí của tôi, chuyện được tiếp xúc, cậu không thể so được đâu. Tôi nói thế, cậu hiểu không?”

“ Hiểu.” Trần Thuật hít sâu, là thiếu gia của Hoa Mỹ, một trong ba ông lớn của giới truyền thông Hoa Thành, thứ hắn ăn, thứ hắn thấy, thứ hắn sở hữu, đều là thứ mà Trần Thuật có mơ cũng không tới:

“ Lăng Thần là cô gái tốt, thông minh, tiến thủ, hiểu lòng người, đương nhiên, quan trọng nhất là cô ấy rất xinh đẹp.” Vương Tín đan hai tay vào nhau, ngồi dựa vào lưng ghế, tư thế hết sức thoải mái:

“ Còn nhớ hai người vào Hoa Mỹ cùng đợt, Lăng Thần khi mới làm thư ký cho tôi, còn chưa biết dùng phần mềm đồ họa, vì tôi giao cho cô ấy một công việc tương quan mà cô ấy lên mạng thông qua video hướng dẫn tự học, hoàn thành công việc đúng thời hạn tôi giao.”

“ Còn một lần tham gia xã giao cùng tôi, vì khách là người Pháp, cô ấy không thể trả lời được lời khen ngợi của khách, kết quả cô ấy dùng hai năm để học tiếng Pháp và tiếng Nhật. Giờ dù là trường hợp nào, cô ấy cũng có thể ứng phó tự nhiên.”

“ Lại nói tới nghi thức, trang phục trang điểm, những thứ đó không ai dạy, cô ấy đều thông tha quan sát mà tự học. Có cô ấy làm thư ký, tôi bớt được nhiều việc, cô ấy làm nữ nhân của tôi, tôi rất vui.”

“ Hiểu ý tôi rồi chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK