Trần Thuật nhìn động tác ăn như cướp ấy chấn kinh không thôi, đây đâu phải mình ép cô ấy ăn? Sợ là mình không xẻo cho miếng thịt vừa rồi, cô ấy xông vào ăn thịt mình. Đồng thời cũng cảm thấy có chút đáng thương, đến ăn một miếng cũng phải đắn đo, làm nghệ sĩ không đơn giản. Khổng Nhược Khuê nuốt miếng thịt rồi, dáng vẻ thỏa mãn lắm, rót ly rượu:” Chúc mừng bạn Trần Thuật bán được kịch bản đầu tiên trong đời, vạn sự khởi đầu nan, qua được lần đầu, sau này sẽ bán
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.