“ Tôi bảo họ đi đấy.” Khổng Nhược Khuê ngồi trên giường lên tiếng:” Tiểu Tuyết đi xử lý chuyện giao tiếp với truyền thông, tránh họ làm loạn tiết tấu của chúng ta. Tĩnh Tĩnh đi mua trà sữa và bánh cho tôi ... Nếu họ sai thì là lỗi của tôi, tôi chịu cho họ.” “ Tiểu Khuê, em không thể cứ bảo vệ bọn chúng mãi thế, vì em chiều quá, nên bọn chúng mới vô pháp vô thiên, không đứa nào nghiêm túc ...” Vương Thiều hết hồn, nói thẳng như thế không phải là vả mặt Bạch
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.