“ Mẹ tôi bị bệnh mất khi tôi còn rất nhỏ, tôi sống với cha, khi đó tôi rất ngỗ nghịch, thường xuyên đánh nhau với những đứa trẻ trong thôn. Vì bọn chúng cứ thích hát bài ( Trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất) trước mặt tôi, dù bọn chúng có cả đám, tôi vẫn xông vào đánh cho chúng một trận.” “ Tôi có một người chị, không phải chị ruột, mà là chị hàng xóm.” Lý Như Ý mắt nhìn vào nơi vô định, giọng trầm hơn mọi khi:” Mỗi lần đánh nhau xong, tôi không dám
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.