Mục lục
Cô Bạn Cùng Bàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Không có việc gì nữa thì tôi đi đây.” Trần Thuật mở nắp chai nước khoáng đeo bên hông, uống cạn tìm thùng rác bỏ vào:

Chu Giai Mô không dám quanh co nữa: “ Chuyện liên quan tới Trương Thục.

“ À, đại minh tinh của Hoa Mỹ.” Trần Thuật dài giọng rất chướng tai:” Tôi đã từ chức rồi, liên quan gì tới tôi?”

“ Trần Thuật.” Chu Giai Mô nổi giận quát một tiếng:

“ Cái gì?” Trần Thuật nhướng mày, mặt lãnh đạm quay sang:” Sáng sớm chạy tới chỗ tôi để định lên mặt đấy hả?”

Chu Giai Mô sắc mặt biến đổi mấy lần, cuối cùng áp lửa giận xuống.

Hắn nhận nhiệm vụ tới đây, lúc này không thể đắc tội với tên đã trở mặt vô tình này. Huống hồ sớm lĩnh giáo bản lĩnh của người trẻ tuổi này rồi, hiền lành là vì được giáo dục tốt, lại có chút thanh cao, nhưng không có nghĩa là y dễ bắt nạt, nếu không khi tổ Lôi Đình thay tổ trưởng, người kinh nghiệm lâu năm như hắn không bị Trần Thuật cướp mất chỗ, hắn còn không dám làm gì.

Thế là lại lần nữa mặt Chu Giai Mô xuất hiện cụ cười nịnh bợ:” Trước mặt chân nhân không nói lời dối trá, tôi nghĩ cậu biết chuyện của Trương Thục, chuyện xảy ra rồi, chúng ta nên tìm cách giải quyết. Trần Thuật, tôi đại biểu ...”

Trần Thuật cắt lời: “ Gọi tôi là anh Trần, không biết tôn trọng người khác thì đừng mong người ta tôn trọng mình.”

Chu Giai Mô hít sâu một hơi:” Được, anh Trần, tôi đại biểu cho Hoa Mỹ muốn mời anh ăn một bữa, tôi đã đặt chỗ ở Khách sạn Hưng Long rồi, mong anh Trần nể mặt …”

“ Không rảnh.” Trần Thuật nói xong đi thẳng:

Chu Giai Mô thiếu chút nữa tát mình một cái.

Trái đất chẳng vì ai vui buồn mà mà ngừng quay, cuộc sống mặc buồn khổ của nhân gian, nó luôn tiếp diễn, ai dừng lại, người đó bị đảo thải khỏi cuộc chơi, đơn giản thế thôi.

Đó là cảm ngộ nhân sinh mà Trần Thuật ngộ ra gần đây.

Vì thế sau khi chạy bộ xong Trần Thuật vẫn tới nhà ăn trong trường, gọi một bát sữa đậu, không cho đường mà cho thìa súp cay, hai cái quẩy rán vàng ruộm và hai cái bánh bao lớn, vừa kiếm cái bàn trống dưới gốc cây vắng vẻ chuẩn bị ăn thì không ngờ Chu Giai Mô ngồi xuống đối diện.

Ăn mặc có chỉnh chu hơn, song Chu Giai Mô chẳng có vẻ gì vui mừng vì được thăng chức.

Trần Thuật lờ hắn đi, cúi đầu húp sữa đậu, đậu hoa nóng và súp cay, vị cay nóng qua cổ họng xuống bụng làm mỗi sợi chân lông bấc giác muốn dựng lên nhảy mua.

Cay xé lưỡi, đúng vị mà Trần Thuật thích nhất.

“ Anh Trần, có chuyện gì cùng thương lượng, anh muốn thế nào mới chịu dừng tay?”

Chu Giai Mô nhìn Trần Thuật ăn từng miếng lớn ngon lành, hắn không có tí khẩu vị nào. Vương Tin giao nhiệm vụ này cho hắn, hắn đã biết là củ khoai nóng rồi, đây là vừa là việc công vừa là việc riêng của tổng giám đốc, nếu có thể giải quyết một cách viên mãn, chắc chắn sẽ có được tin tưởng của lãnh đạo. Vì thế chịu đựng một chút có hề gì.

“ Dừng tay á?” Trần Thuật ngẩng đầu lên:” Dừng cái gì?”

“ Trần Thuật ... Không, anh Trần Thuật ... Chúng tôi có thể xác định, những tin tức kia là do anh tiết lộ ra, bọn họ lấy thứ do anh cung cấp, nói xằng nói bậy trên mạng, bôi nhọ hình ảnh của Trương Thục. Chuyện này được thư ký Lăng chứng thực rồi.” Chu Giai Mô cực độ nhẫn nại nói:

Một câu thư ký Lăng, hai câu thư ký Lăng, trước kia Lăng Thần còn làm việc ở phòng quan hệ xã hội, hắn gọi thẳng tên Lăng Thần, không thì gọi là Tiểu Lăng, giờ biết người ta thành tình nhân tổng giám đốc, nên thay đổi cách xưng hô rồi.

Trần Thuật lạnh nhạt:” Cô ấy chứng thực cái gì?”

“ Thư ký Lăng nói, phong cách hành văn cùng cách sử dụng ký tự của anh, cô ấy cực kỳ quen thuộc.”

Đây hẳn giống như lời bài hát " người từng yêu thương nhất biến thành người xa lạ quen thuộc nhất", Trần Thuật không phẫn hận, chỉ có thương cảm thôi. Cũng biết chuyện mình làm không thể qua mắt tất cả mọi người, nhưng Lăng Thần vạch trần y, không khác gì xát thêm muối vào vết thương đang rỉ máu của y.

“ Anh Trần.” Chu Giai Mô lên tiếng cắt đứt trầm tư của Trần Thuật:

“ Được rồi, anh nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Trần Thuật rất cẩn thận, đề phòng đối phương thu âm, y tuyệt đối không thừa nhận chuyện này liên quan gì tới mình:

Công tác hơn hai năm, lại là ở giới giải trí, y biết cạm bẫy trong cái nghề này rất nhiều.

Chu Giai Mô tuy bực tức, thừa hiểu Trần Thuật biết còn cố hỏi, nhưng không thể làm gì, đành kể lại đầu đuôi:” Anh Trần, anh cũng biết hai năm qua công ty đối xử với anh không tệ, vì sự kiện của Trương Thục, anh lập công nên thăng lên làm tổ trưởng tổ Lôi Đình.”

“ Đúng thế, công ty đối xử với tôi tốt lắm, không chỉ thăng chức cho tôi, cả bạn gái tôi cũng thăng lên thành bà chủ.” Trần Thuật ngăn bài tình cảm của Chu Giai Mô:” Đừng dùng mấy lời lẽ rẻ rách này với tôi.”

“ Tôi hiểu, tôi hiểu ...” Chu Giai Mô lau mồ hôi trên trán, càng lúc càng thấy chuyện này khó chơi:” Cho nên, đầu tiên là chúng ta đạt thành nhận thức chung, tin tức kia do anh truyền bá phải không?”

“ À, tôi mất điện thoại rồi.” Trần Thuật nói tỉnh bơ:” Chắc là có ai đó nhặt được, phát hiện tài liệu chưa kịp xóa chăng.”

“ Sao lại mất được chứ?” Chu Giai Mô sầm mặt, lý do vớ vẩn:

“ Tôi muốn mất thì mất, liên quan gì tới anh? Cả một người sống sờ sờ còn mất được huống hồ là cái di động.”

“ Chẳng lẽ không cần mật mã mở điện thoại à?”

Trần Thuật nhún vai:” Ai mà biết, chẳng may họ đoán trúng thì sao?”

“ Được rồi, chuyện này không quan trọng nữa.” Chu Giai Mô thấy thái độ bất cần của Trần Thuật như thế, truy cứu tiếp chuyện này không ý nghĩa nữa:” Có thể liên hệ với những người kia không? Chủ tài khoản Bão lớn giới giải trí và người thao túng đằng sau ... Đương nhiên, trước đó anh có thể đưa ra yêu cầu.”

Trần Thuật không khách khí, vốn nghĩ Hoa Mỹ mất khoảng hai ba ngày sẽ tìm tới mình, nhờ Lăng Thần, họ tới thật nhanh:” Thứ nhất, xin lỗi tôi, tập đoàn Hoa Mỹ phải công khai xin lỗi chuyện tôi nhận tiền của đối tác.”

Chu Giai Mô đồng ý ngay.” Được, Hoa Mỹ sẽ công khai đưa ra tuyên bố.”

“ Không, tôi nói đích thân Vương Tin.”

Chu Giai Mô lạc giọng, tên này điên sao, chuyện đó mà dám nghĩ tới:” Trần Thuật .. Anh biết chuyện này là không thể.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK