Dưới sự bảo vệ của nhân viên bảo an, Khổng Nhược Khuê lên xe của sân bay đi ra ngoài, tới tận cầu vượt, sau đó đỗ lại ở trạm xăng bên đường. Xe đỗ xuống, Khổng Nhược Khuê nhanh chóng xuống xe, chui tọt vào chiếc Mercedes đỗ sẵn, cửa xe vừa đóng lại đã ôm lấy cổ Trần Thuật, mổ lên môi y một cái:” Em nhớ anh.” Một cái hôn như thế sao mà thỏa được nhớ nhung, kéo cô vào lòng hôn nồng nhiệt, đến khi cả hai muốn ngạt thở mới rời nhau, vẫn đắm đuối muôn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.