“ Tôi không ăn đồ ngọt.” Trần Thuật từ chối, y thích đồ cay, nóng, nhiều mỡ, thích ăn bát to miếng lớn, cái bánh này chả bõ dính răng, chỉ giành cho mấy cô gái thôi: “ Không được, anh phải ăn.” Khổng Nhược Khuê rất dã man:” Chân tôi bị thương rồi, thời gian tới không thể vận động được, nếu tôi ăn hết cả cái bánh, không biết béo thành cái gì, cho nên anh phải ăn giúp tôi một nửa. Như thế không phí bánh, tôi vẫn giữ được vóc dáng hoàn mỹ.” “ Nhưng mà cái bánh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.