Rốt cuộc thì Trần Thuật vẫn phải buông chân Khổng Nhược Khuê ra, bởi vì Dì Hai đã bê đĩa hoa quả được gọt vỏ thái miếng tới. Trần Thuật tức giận lắm, đã bảo đi làm cơm rồi còn ăn hoa quả cái gì, phụ nữ mãn kinh đúng là không tin được. Khổng Nhược Khuê rụt chân lại, tâm tình cũng khôi phục lại bình thường:” Sao anh quay lại?” “ Lấy chìa khóa, nếu không phải là ngoài kia thấy trời mưa thì chắc tôi cứ đi luôn, quên mất mình lái xe tới.” “ Mưa rồi, ở lại đây ăn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.