“ Đúng thế.” Trần Thuật gật đầu rất dứt khoát, trả lời cũng ngắn gọn rõ ràng, y nghĩ như thế thì chắc là không còn ai hiểu lầm lời của mình nữa: Lăng Thần lại hỏi:” Cô ấy quan trọng với anh lắm phải không?” “ Cực kỳ cực kỳ quan trọng.” Trần Thuật khẳng định, lại còn nhấn mạnh nữa: Lăng Thần nghiến răng:” Có quan trọng bằng em trước kia không?” “ Sao cô có thể hỏi câu này?” Trần Thuật tức giận, nữ nhân này còn chưa thôi đi sao, cô ta nghĩ mình là cái rốn vũ trụ, mọi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.