Bạch Khởi Nguyên đưa tay ra, trợ lý phía sau biết ý lập tức đưa khăn giấy cho hắn, hắn đặt nhẹ vào tay Vương Thiều, nhẹ giọng an ủi:” Được rồi chị Thiều, đừng khóc nữa, bao năm qua chị làm bạn bên cạnh Tiểu Khuê, vì cô ấy mà hi sinh thế nào, chúng tôi đều thấy. Dù không có công lao thì cũng đã vất vả, nếu chị đi, chị bảo Tiểu Khuê phải làm sao?” “Bây giờ là lúc cô ấy cần chị giúp che mưa chắn gió tới từ bốn phương tám hướng.” “ Có chị,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.