Bạch Khởi Nguyên đi rồi, hắn đi một cách lặng lẽ. Thậm chí hắn không chào tạm biệt Khổng Nhược Khuê và Trần Thuật, dù sao dưới hoàn cảnh và không khí đó, hắn thấy mình không nên quấy rầy thì hơn. Hắn đi tránh làm khó những người vì ngại thể diện hắn mà không sang ăn mỳ. Bạch Khởi Nguyên rất hiểu Khổng Nhược Khuê, vì thế nhận ra cô vô cùng vui vẻ. Cô ấy cười rất nhiều, tiếng cười vô tư hồn nhiên chứ không phải là cười lịch sự, đó là nụ cười không che dấu gì cả, cười
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.