Lưng đau như có thép nóng dí vào, gió lạnh càng làm cơn đau buốt tới tận xương, Trần Thuật biết mình không lừa được hắn rồi, hắn đã khẳng định được mình chính là Trần Thuật ... Thật không may, mình cũng chính là tên Trần Thuật mà hắn muốn tìm. “ Lăng Thần, em đừng nói nữa.” Trần Thuật ghì chặt lấy người Khổng Nhược Khuê, không cho cô lên tiếng, sợ kích động con chó điên này:” Tôi chính là người anh muốn tìm.” “ Không ....” Khổng Nhược Khuê kêu lên: “ Xuỵt, Lăng Thần, em đừng nói, đây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.