Ăn cơm xong Khổng Nhược Khuê để Trần Thuật ở lại nghỉ trong phòng mình, Vương Thiều tới phòng Tĩnh Tĩnh và Tiểu Nhiễm. Đường núi gập ghềnh khó đi, Trần Thuật lái xe hết sức tập trung cẩn thận, bất cẩn chút là rơi xuống vực sâu muôn trượng, hành hạ cả thể xác và tinh thần. Phòng của Khổng Nhược Khuê không rộng, tường đá ngối đất, đơn giản vô cùng, nhưng không khí lưu thông tốt, bố trí ấm cúng. Khi Trần Thuật chui vào chăn ấm của Khổng Nhược Khuê, thầm nghĩ, nơi này điều kiện khốn khó, lều
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.