Trong phòng lúc này chỉ còn lại hai người, Tiểu Cách rõ ràng là tinh thần hốt hoảng, đến khi Tiểu Bạch đóng cửa hơi mạnh, sầm một tiếng thì cô ta mới vội vàng đứng lên, định bỏ đi, thế nhưng Trần Thuật chắn đường:” Cô Trịnh, cô chưa đi được, tôi thấy chúng ta cần phải nói chuyện.” Cô gái này cũng khá đáo để, ở trong đất địch mà rất hung hăng:” Tôi và anh không có chuyện gì để nói với nhau hết ... Anh để tôi đi, anh không có quyền gì giữ tôi ở đây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.