Trần Thuật tức điên. Y ghét nhất là bị người ta vu khống. Huống hồ là bị người thân cận nhất của mình bất tín nhiệm, cảm giác này làm người ta uất nghẹn. “ Cô đừng nói hồ đồ, tôi đâu chỉ nhìn mười lần hai mươi lần?” Trần Thuật đỏ mặt tía tai phản bác: Khổng Nhược Khuê nhàn nhã thưởng thức trà, thong thả:” Vậy anh xem bao nhiêu lần?” “ Bảy mươi chín lần.” Trần Thuật lớn tiếng tuyên bố. “ Tổng giám Trần, anh chịu khó bỏ công sức thật đấy.” Khổng Nhược Khuê bị sự chịu khó của Trần Thuật
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.