Trần Thuật hít sâu một hơi, lúc đó ở trong hố, chỉ lo không ai đi tìm, làm gì nghĩ nhiều. Không cần nói, y tới thăm Khổng Nhược Khuê vốn gây chú ý, nhưng dù gì có danh nghĩa đường đường chính chính, có thể bịt miệng thế gian, cương quyết không nhận, ai làm gì nổi. Nhưng cô nam quả nữ đi cùng nhau vào rừng núi lúc tối trời, không cách nào ăn nói nữa rồi. Khổng Nhược Khuê dịu dàng vuốt ve khuôn mặt vẫn còn nhợt nhạt của Trần Thuật, ánh mắt không che dấu được yêu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.