Mục lục
Cô Bạn Cùng Bàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Chuyện gì thế?” Trần Thuật nghiêm túc hỏi, Thang thiếu gia mặc dù tính cách hơi tùy tiện, bề ngoài nhìn có vẻ sống vô tâm vô tính thật, nhưng đối đãi với bạn bè chân thành, giỏi xã giao, lãnh đạo ở ĐTH đều thích hắn, thanh danh ở Hoa Thành này rất tốt, mối quan hệ rộng, chuyện bình thường không làm khó được hắn:

Chủ yếu là hắn có tiền, thời đại này tuyệt đại đa số vấn đề đều giải quyết được bằng tiền nên cuộc sống của hắn rất thaori mái. Nếu như đã phải tới tận nơi cầu viện mình, xe còn đỗ ngay cổng, thế thì không phải là phiền toái nhỏ rồi, bất giác cũng lo theo.

Chưa đợi Thang đại thiếu gia trả lời, Trần Thuật đã giật mình:” Không phải là ... Anh làm cô bé nào có bầu rồi chứ? Loại chuyện này tôi không giúp anh đâu, cùng lắm tôi chỉ làm cha nuôi.”

“ Nói cái gì thế? Vớ vẩn.” Thang đại thiếu gia cáu kỉnh ngắt lời:” Tôi mà là loại người đó à? ... Lần nào tôi cũng dùng bao cao su, không có chuyện được. Là chuyện khác ...”

“ Vay tiền à?”

Thang đại thiếu gia cười hô hố dè bỉu:” Vay tiền tôi chẳng thèm tìm cậu, cho dù là dì lau dọn trong nhà tôi thì tiền trong tài khoản cùng lên tới 6 con số, cậu có không?”

“ Đúng là chó cắn Lữ Đồng Tân, không biết lòng người tốt, tôi mặc xác anh, khinh nhau à?” Trần Thuật nóng máu, nếu không phải xe đang chạy thì y đã bỏ đi rồi:

“ Nguôi giận, nguôi giận, đùa mà.” Thang đại thiếu gia ngạc nhiên quay sang:” Có tiền cho tôi vay thật à?”

“ Có.” Trần Thuật mạnh miệng đáp xong hơi đỏ mặt, vốn là không, song Thái Chiêu vừa chia cho y 20 vạn, mới 5 con số, chưa bằng cả dì lau dọn nhà người ta:

“ Bốc phét, gia tài cậu có bao nhiêu, tôi không biết chắc.”

“ Xem ra anh không cần tôi giúp rồi, dừng xe.”

“ Được, được, cậu có tiền.” Thang đại thiếu gia cười nịnh nói xuôi theo:” Cậu nói có một trăm triệu tôi cũng tin.”

Trần Thuật có kích động nhảy xuống xe tuyệt giao, chơi với một thằng bạn quá nhiều tiền, đôi khi rất đả kích tự tôn.

“ Lần này thực sự phải cần các cậu giúp rồi.” Thang đại thiếu gia mặt mày đau khổ:” Tôi đang buồn thối ruột đây, cậu nhìn tóc tôi này, có phải thưa đi nhiều không? Đó là hai ngày qua bị rụng đấy, còn đau lòng hơn cả mất tiền.”

“ Rốt cuộc là sao?”

“ Hôm nay ăn đồ Nhật, vừa ăn vừa nói, tới lúc đó tôi kể cho cậu xảy ra chuyện gì, Như Ý cũng tới, đỡ phải nói lại lần nữa, cậu nghe cũng phiền.”

Trần Thuật lại đột ngột hô:” Dừng xe.”

“ Sao thế?”

“ Tôi muốn tuyệt giao với anh.”

“ Ăn xong hẵng tuyệt giao, tôi đặt chỗ rồi, ba người.” Thang đại thiếu gia vội khuyên:

“ Được.” Trần Thuật làm mặt lạnh gật đầu:” Không nên làm khó nhà hàng, đặt rồi không ăn là thiếu đạo đức.”

Tới quán thường tới, quả nhiên là Lý Như Ý đã ngồi đợi sẵn rồi, đúng thói quen của hắn, ngồi trong góc, vị trí có thể quan sát toàn bộ phòng bao, im lìm như con thú rình mồi.

Trần Thuật chào Lý Như Ý một câu không để ý hắn có chào lại mình không, ngồi vào chỗ giục:” Đủ người rồi, anh nói luôn đi.”

“ Bức hôn.” Thang đại thiếu gia vẻ mặt hết sức nghiêm trọng:” Mẹ tôi ép tôi kết hôn.”

“ Đây là chuyện tốt mà.” Trần Thuật vỗ tay:

Lý Như Ý cũng gật gù phụ họa, cha mẹ chọn vợ cho, đỡ tốn công, đúng là chuyện tốt.

“ Tốt ở chỗ nào? Con bé đó ... Tôi không quen, càng không có cơ sở tình cảm nào hết. Thang đại thiếu gia này sao có thể cưới một cô gái không yêu?” Thang đại thiếu gia hai tay nắm tóc, không may đứt một sợi tóc, thế là suýt rơi nước mắt:” Các cậu xem đi, xem đi, xem tôi đang trải qua chuyện gì đi.”

Trần Thuật và Lý Như Ý nhìn nhau, đều thấy vấn đề nghiêm trọng rồi, tên này chăm sóc tóc quá chăm cha mẹ mà.

“ Vậy là anh không quen cô gái đó?”

“ Không quen.” Thang đại thiếu gia nói xong lại sửa lời:” Cũng không nói là không quen, hôm qua cậu gọi điện cho tôi nhớ không, khi đó tôi không tiện nói ...”

“ À, phải rồi, mẹ cậu gọi cậu về nhà ăn cơm, có khách quan trọng ... Chẳng lẽ là em gái đó? Đi xem mắt à?”

Trần Thuật nói tới "đi xem mắt" không nhịn được cười, Lý Như Ý cũng chỉ mặt Thang Đại Hải mà cười, ai ngờ rằng Thang đại thiếu gia phong lưu thành thói, bạn gái vô số lại bị trong nhà ép đi xem mắt chứ.

Thang đại thiếu gia nhìn phản ứng của hai tên bạn thì nghiến răng trèo trẹo:” Trần Thuật, cậu đừng cười đắc ý như thế, cậu suýt mọc sừng tôi có cười cậu không? Như Ý, cả cậu nữa, tôi nhớ mặt cậu rồi đấy nhé, lần sau cậu gặp chuyện tôi sẽ cười to nhất.”

“ Được, được, anh nói đi.” Trần Thuật không cười nổi nữa, Lý Như Ý không nói gì, cũng cố gắng khống chế nụ cười trên môi:

“ Em gái đó tên là Tạ Vũ Khiết, cha cô ấy Tạ Dân là bạn chí giao của cha tôi, năm xưa khi hai người cùng tới Hoa Thành sáng nghiệp, cha tôi làm thực phẩm, cha cô ấy làm địa ốc ...”

Vì Lý Như Y không khác gì bị câm, Trần Thuật coi như đặt câu hỏi thay cả hai, ồ một tiếng:” Vậy là kết hôn thương nghiệp à?”

“ Gần như thế, trưởng bối hai nhà muốn ghép chúng tôi thành đôi, hôm qua mẹ tôi nói với tôi, bà ấy bệnh cũ tái phát, bảo tôi về nhà. Tôi vội vội vàng vàng về mới biết là tổ chức chúng tôi xem mắt ...”

Lý Như Ý hiếm khi xen vào một câu:” Trông thế nào?”

“ Xinh đẹp lắm, nhưng không có tình cảm gì cả ... Với lại tôi cũng không thích con gái như thế.”

“ Thế là thế nào?”

Thang đại thiếu gia hồi tưởng lại cảnh gặp mặt hôm qua, rùng mình một cái, ra sức lắc đầu xua đi hình ảnh của cô gái đó:” Loại mà toàn thân toàn hàng hiệu ấy.”

Lý Như Ý nhìn Thang đại thiếu gia một lượt, kết luận:” Tức là rất xứng đôi.”

“ Cậu ở phe nào?” Thang đại thiếu gia sửng cồ rít lên:

“ Bình tĩnh, bình tĩnh, nói tiếp đi.” Trần Thuật nén cười, lòng nghĩ xứng đôi thật, Thang đại thiếu gia từ đầu tới chân cũng toàn là hàng hiệu, có món nào không ngót nghét cả tháng lương của y trở lên:

“ Mặc dù toàn thân tôi là hàng hiệu, nhưng tôi không khoe, cô ta thì mở mồm ra là cái túi da cá sấu này bao nhiêu tiền, đôi giày đang đi là phiên bản có giới hạn thế nào, còn cái gì mà điện thoại đang dùng chế tác thủ công ra sao ... Tóm lại, nữ nhân đó là cái máy bán đồ xa xỉ phẩm di động.”

Thang đại thiếu gia ra sức vạch rõ giới hạn hai bên:” Tôi thẳng tính, nghe cô ta khoe khoang, tôi không nhịn nổi, ăn cơm một bữa mà chúng tôi cãi nhau tới 40 phút, thế mà mẹ tôi với mẹ cô ấy còn kéo chúng tôi đi chơi golf, lại cãi nhau nửa ngày ...”

“Tôi thiếu chút nữa cầm gậy đánh golf quất vào mặt cô ta. Các cậu nói xem, Thang đại thiếu gia này học vấn đầy năm xe, phẩm tính thanh cao, sao có thể lấy loại con gái đó làm vợ.”

Hai tên bạn không biết bình luận thế nào, cái cuộc sống đó ở ngoài tầm tưởng tượng của bọn họ.

Vậy thì góp ý làm sao?

(*) Hôm nay dừng ở đây nhé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK