Đêm khuya yên tĩnh, chỉ có tiếng gõ bàn phím đều đặn. Đang viết tới say sưa thì di động bên cạnh đột nhiên reo lên, Trần Thuật liếc mắt nhìn số gọi tới, số lạ, cúp luôn. Không ngờ chỉ mấy giây sau điện thoại lại kêu. “ Bực chết đi được.” Trần Thuật tức giận dừng tay, đang lúc linh cảm dào dạt lên bị phá quấy, còn chuyện gì khiến người ta muốn phát cuồng hơn nữa không cơ chứ? Cầm máy lên quát:” Không mua không bán không vay mượn gì hết.” Cúp máy luôn. Còn chưa kịp đặt tay lên
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.