“ Tổng giám Trần vì sao lắc đầu?” Vương Tín nãy giờ quan sát từng cử chỉ từng nét mặt của Trần Thuật, cho rầng y khó chịu với động tác thân mật của mình với Lăng Thần, cho nên cố lắc đầu xua đi: Nếu y càng không thoải mái thì Vương Tín càng sảng khoái, không chỉ ôm eo Lăng Thần, còn đặt tay lên cái đùi cô vuốt ve, ngón tay chực luồn vào dưới chiếc váy. Lăng Thần không dám tỏ bất kỳ chút thái độ nào, mí mắt hơi hạ xuống, cô biết, một câu nói sai,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.