Mục lục
Cô Bạn Cùng Bàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Xin lôi, xin lỗi chú ...”

Bạch Khởi Nguyên chỉ muốn tỏ ra quan tâm tới Khổng Nhược Khuê, không ngờ lỡ lời gây sự cố thế này, kỳ thực hắn nói không to, nhưng ai bảo ông già lại đang giỏng tai lên nghe chuyện của họ chứ.

Huống hồ không chỉ tổn thương kiêu hãnh của người ta lại đụng chạm vào nỗi đau của ông già, nên biết người ông muốn nấu ăn cho nhất là cô con gái đã sang Pháp sống.

Người ta không nổi điên mới lạ.

Cho dù Bạch Khởi Nguyên là người trải qua sóng gió, nhưng lúc này trước mặt cô gái mình thích, bị người ta cầm cái muôi lớn đầy dầu mỡ chĩa vào mặt, chống đỡ không nổi: “ Ý tôi không phải thế, không liên quan gì tới món ăn ạ, chủ yếu vì sức khỏe của Tiểu Khuê không tốt, không quen ăn thứ dầu mỡ.”

“ Đồ ăn của tôi dầu mỡ chỗ nào?” Lão Gia chưa hả, nhìn Bạch Khởi Nguyên ăn mặc bóng bẩy càng chướng mắt:” Cậu mới là thứ đầu dầu mặt mỡ.”

“ Vâng vâng, tại tôi, tại tôi, chú nguôi giận, nguôi giận ...” Bạch Khởi Nguyên chắp tay vái liên tục, quay sang thấy Khổng Nhược Khuê che miệng mà cười, mặt nhăn nhó:” Nếu đã tới rồi, không mời anh bát mỳ sao?”

“ Không được.” Khổng Nhược Khuê và Lão Gia đồng thanh:

Nụ cười gượng gạo cũng cứng đờ trên mặt Bạch Khởi Nguyên, không biết vì sao người ta lại từ chối mình dứt khoát như thế, chẳng qua là một bát mỳ thôi mà.

Mình là Bạch Khởi Nguyên, nhà hàng lớn nhỏ trong nước có nhà nào không muốn mời mình tới ăn một bữa? Chỉ cần mình xuất hiện ở nhà hàng nào ở Hoa Thành này, fan hâm mộ đều lượn lờ quanh đó, mong một lần tình cờ gặp mặt, kinh doanh tốt mấy lần, hoặc mình chỉ cần để lại chữ kỳ trên tường, chủ nhà hàng mừng quýnh, tặng thẻ vip mong mình lần sau quay lại.

Bạch Khởi Nguyên này đi tới đâu không được chào đón?

Ông già này đang giận không nhìn ra lợi hại trong đó đã đành, sao ngay cả Tiểu Khuê cũng có thái độ như thế?

Bất giác mắt đảo lên người Trần Thuật, vừa rồi Tiểu Khuê giới thiệu là gì nhỉ? Bạn của cô ấy à? Hay là còn có tầng quan hệ sâu hơn?

Không giống.

“ Vừa rồi cậu nói mỳ của tôi mỡ màng, tôi không dám cho cậu ăn, sợ cậu ăn vào lại đau bụng.” Lão Gia thở phì phò:

Khổng Nhược Khuê giải thích cho Bạch Khởi Nguyên:” Khởi Nguyên, giờ không tiện mời anh ăn mỳ, vừa rồi em tới không phải giờ cơm nên không có ai, anh tới muộn, nếu mời anh ăn, lát nữa cái quán này sẽ bị khách hàng vây kín mất ... Hay là chúng ta mua mang về nhà ăn.”

Đúng là thế thật, sắp 12 giờ rồi, đây lại là nơi sinh viên tụ tập, nếu mình ngồi xuống ăn mỳ e là bị đám fan ăn thịt mất.

Nghĩ thế lòng thoải mái hơn, Bạch Khởi Nguyên lại nở nụ cười chuyên nghiệp:” Được rồi, chúng ta mua về ăn.”

Khổng Nhược Khuê quay sang Lão Gia:” Lão Gia, làm cho cháu một bát mỳ lòng mang về nhé?”

“ Không làm.”

“ Lão Gia, xin chú mà.” Khổng Nhược Khuê chu môi ra làm nũng:

“ Hừm, được rồi.” Lão Gia lại trừng mắt với Bạch Khởi Nguyên:” Đợi đấy.”

“ Vâng ạ, vâng ạ, cám ơn Lão Gia.” Bạch Khởi Nguyên liên tục cám ơn, đợi ông già đáng sợ đó hầm hầm bỏ vào bếp, quay sang Trần Thuật: “Trần Thuật, cậu là bạn cũ của Tiểu Khuê à?”

“ Không cũ.” Trần Thuật lắc đầu:” Rất mới.”

Bạch Khởi Nguyên yên tâm rồi:” Cậu làm việc ở đâu?”

“ Đông Chính.” Không Nhược Khuê giới thiệu:” Trần Thuật vừa mới thành phó tổng giám sát phòng kế hoạch của công ty.”

“ Ha ha ha, thật bất ngờ.” Bạch Khởi Nguyên cười lớn bắt tay Trần Thuật lần nữa:” Chào Trần Thuật, không ngờ chúng ta còn thành đồng nghiệp, thành người nhà, sau này xin được chiếu cố.”

“ Là tôi mong được anh chiếu cố nhiều hơn mới đúng.” Trần Thuật khách khí bắt tay hắn, ấn tượng ban đầu coi như khá tốt, là người biết ứng xử, chỉ là mùi nước hoa hơi đậm một chút, làm y không thoải mái lắm:

Rất nhanh Lão Gia đã đóng gói một suất mỳ đem ra.

“ Lão Gia, cả bát này nữa.” Khổng Nhược Khuê chỉ bát mỳ chưa ăn được là bao:” Mỳ chú nấu rất ngon, cháu không muốn lãng phí.”

“ Mỳ chương cả rồi, để tôi làm cho cháu bát khác.” Lão Gia lại vui vẻ chạy vào bếp.

Đợi khi hai suất mỳ được chuẩn bị xong, Khổng Nhược Khuê và Bạch Khởi Nguyên cáo từ rời đi.

“ Lão Gia, bảo Trần Thuật thanh toán nhé, anh ấy nói mời cháu ăn.” Khổng Nhược Khuê cười hì hì nháy mắt tinh nghịch:

“ Được, tôi sẽ bắt thằng nhóc này phải trả tiền.” Lão Gia cười như hoa nở:

Trần Thuật cũng theo tiễn chân, là người mới của Đông Chính, y không thể đắc tội với vị đại tiểu thư này, dù sao giờ cô là "bối cảnh" của y. Bạch Khởi Nguyên thì càng không thể đắc tội, hắn không chỉ là nghệ sĩ đình đám, còn là cổ đông của Đông Chính, lời nói có khi còn hữu dụng hơn ông chủ Lật.

Chiếc Maybach đen sang trọng của Bạch Khởi Nguyên bên đường, trước khi lên xe Khổng Nhược Khuê nháy mắt:” Bạn học Trần Thuật, chúng ta mai gặp mặt, nhớ nhé, anh là đứa cháu ngốc nhà dì Hai ...”

Trần Thuật cười méo xẹo, không biết nên vui hay buồn:” Được, mai gặp mặt.”

Bạch Khởi Nguyên vẫy tay, giúp Khổng Nhược Khuê đóng cửa rồi tới bên kia xe đi vào.

Lái xe khởi động, động cơ êm tai xa dần.

Khi Trần Thuật quay về quán thì có khách rồi, một đôi tình lữ sinh viên, đang dựa vào nhau chu môi chụp ảnh.

Không đáng yêu bằng động tác chu môi của Khổng Khuê. Trần Thuật thầm nghĩ, mà sao mình lại nghĩ thế nhỉ?

Lão Gia làm cho đôi tình lữ kia một bát mỳ thập cẩm, kệ cho họ vừa đút cho nhau ăn vừa ôm ấp thỏ thẻ, lau tay ngồi đối diện Trần Thuật, nhìn y cúi đầu ăn, cảm khái:” Thằng nhóc, khó khăn không nhỏ đâu.”

Trần Thuật hoang mang ngẩng đầu lên:” Cái gì khó ạ?”

“ Cô bé đó ... Đó mới thực sự là cô bé ngoan đấy, chắc chắn là người có điều kiện, vậy mà khiêm tốn thân thiện, không chê quán mỳ nhỏ, còn biết quý trọng thức ăn, hiếm có lắm, tôi nhìn một cái là trúng ngay. Vốn tôi còn định kiếm cơ hội để giới thiệu hai đứa với nhau, lấy số QQ gì đó ... Không ngờ hôm nay hai đứa quen nhau rồi. Cơ mà xem ra bên cạnh cô bé đó có người ...”

Lão Gia mày nhíu chặt:” Cái thằng đó cao hơn cậu, đẹp trai hơn cậu, hơn nữa xem ra có vẻ còn lắm tiền ... Tôi chửi mắng hắn như thế mà hắn không giận, liên tục xin lỗi, tu dưỡng cũng không hề kém, phải biết người có tiền bây giờ vênh váo lắm. Gặp phải đối thủ như thế mà cậu còn ăn được à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK