“ Tôi và giám đốc Cổ không thù không oán, ông ta không lý do gì nhắm vào tôi.” Trần Thuật vẻ mặt bất thiện: “ Nếu tôi nói quân cờ Cổ Tiên Lâm đó không phải tôi an bài, anh tin không?” Tô Âm không tránh Trần Thuật, hai người ở rất gần nhau, hơi thở phả vào mặt nhau, nhưng chẳng có tí lãng mạn nào, như hai con rắn đang thè lưỡi vào nhau vậy: Trần Thuật hơi nhíu mày:” Không phải cô à, muốn cãi sao?” “ Nếu tôi thừa nhận muốn hại anh rồi, sợ gì nhận thêm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.