Ba anh em đều đói, say rượu một bữa nôn hết cả, sáng thì bụng vẫn khó chịu không muốn ăn gì, đều cắm mặt ăn như chết đói. Chợt Trần Thuật ngẩng đầu lên:” Có rồi, tôi có một cách, nhưng mà hai anh phải đồng ý mới được.” “ Đồng ý.” Thang Đại Hải và Lý Như Ý và xì xụp ăn mỳ vừa nói, hết sức nhanh gọn: “ ...” Trần Thật lảo đảo, tôi còn chưa nói chữ nào, hai anh đồng ý cái rắm gì chứ, thái độ gì vậy hả, tin tôi bỏ độc vào bát không: “
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.