Lý Như Ý liền đem chuyện mình tới công ty, sau đó bị người ta cầm cốc trà ném vào mặt ra sao kể ra nguyên vẹn không thêm bớt gì cả. “ Khinh người quá lắm.” Thang Đại Hải vừa nghe xong liền chửi bới ầm ĩ:” Bọn cặn bã đó, chúng có còn là người nữa không, đúng là chuyện gì cũng dám làm. Như Ý, cậu đừng sợ, lần này tôi và Trần Thuật ra mặt cho cậu ... Từ Vĩnh Uy phải trả giá, có tôi không có hắn.” Trần Thuật kéo ghế ngồi xuống bên giường, hỏi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.