Khổng Nhược Khuê lau xong nước trà phun ra bàn, không dám cầm cốc trà lên nữa, có chút đanh đá nói:” Anh đang thổ lộ đấy à, cẩn thận tôi sẽ nhận đấy nhé.” “ Cô Khổng Khuê, nghiêm túc đi.” Trần Thuật thấy cần giải thích rõ ràng việc này:” Vốn tôi đã bị Đông Chính từ chối rồi, nói chuyện xong với giám đốc Lâm Kỳ là tôi biết mình hết cơ hôi rồi. “ “Vì có cô nói giúp, cho nên giám đốc Lâm mới suy nghĩ lại mà tuyển tôi vào. Vào rồi mới phát hiện, ai
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.