Tô Âm đi không lâu thì Lạc Kiệt cũng tới. Một tay xách hoa tươi, một tay xách giỏ quả, nhìn cứ như shipper vậy. Trần Thuật cười khổ:” Tô Âm vừa mới đi, tôi đang định ngủ một giấc, không ngờ tổng giám lại tới, xem ra hôm nay không nghỉ ngơi được rồi.” “ Tôi đang có hẹn với một em người mẫu cực non tơ, cậu nghĩ tôi tưởng đến chắc.” Quan hệ hai người giờ từ đồng nghiệp phát triển thành gần bạn bè rồi, nói chuyện cũng tùy ý, Lạc Kiệt đặt quà xuống:” Đột xuất nhận được
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.