“ Anh không sao đâu, để anh nằm một chút ... nằm một lúc là đỡ “ Trần Thuật thấy toàn thân đau nhức, nhắm mắt cảm thụ thương thế, vẫn cố trấn an cô: “ Có đi, có đi mà ...” Khổng Nhược Khuê gấp tới độ sắp khóc tới nơi, cố giơ tay thật cao lên mong có tín hiệu: “ Dùng máy của anh xem, trong túi quần.” Khổng Nhược Khuê móc túi y lấy di động, yếu ớt nói:” Hết pin rồi.” Hôm qua Trần Thuật đi suốt cả ngày, tối uống rượu, đêm ngủ say, quên sạc pin, bình
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.