Khổng Nhược Khuê ôm ngực, cô cười tới thở không ra hơi nữa rồi:” Tổng giám Trần, cái lý lẽ méo mó này anh học từ đâu ra thế?” “ Một chút tổng kết và suy ngẫm cá nhân thôi.” Trần Thuật cảm thán:” Đương nhiên cô Khổng Khuê sẽ không có phiền não đó. Dù sao cô luôn là phía đánh người.” “ Cái gì? Đánh người.” Khổng Nhược Khuê không cười nữa, trừng mắt lên:” Bà cô đây xinh đẹp cho các người xem miễn phí, còn là đánh các người à?” “ Đương nhiên rồi, cô gây ra cho chúng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.