Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1081

Vương Nhất cau mày, im lặng một lúc lâu mới thăm dò hỏi: “Chỉ xuất hiện cùng cô trong dịp này thôi?”

“Đương nhiên.”

Nghe ra vẻ xuôi xuôi trong lời nói của Vương Nhất, giọng điệu Đồng Yên Nhiên trở nên vui mừng: “Anh cũng kết hôn rồi, sao tôi có thể ra tay với một người đã có vợ chứ.”

Vương Nhất cũng hoàn toàn yên tâm, gật đầu: “Vậy được.”

Đồng Yên Nhiên vui mừng khôn xiết, giọng điệu nũng nịu mềm mại vô cùng: “Tốt quá rồi, vậy lát nữa gặp.”

Nói xong định cúp điện thoại, không ngờ lại bị Bạch Yến giành lấy: “Ngài Vương, tôi là Bạch Yến.”

“Cô lại có chuyện gì?” Vương Nhất hỏi.

“Tôi không có chuyện quan trọng gì, chỉ là có một chuyện muốn nói với ngài Vương.”

Giọng điệu của Bạch Yến rất nghiêm túc: “Ngài Vương còn nhớ đối tượng xem mắt lúc trước nhà họ Bạch giới thiệu cho tôi không?”

Vương Nhất khẽ gật đầu: “Đồng Thiên Tường?”

“Đúng vậy.”

Bạch Yến tiếp tục nói: “Vốn dĩ, sau khi nhà họ Bạch diệt vong, hôn nhân của tôi cũng coi như xong, nhưng gần đây đồng nghiệp Sử Kiến của tôi lại thổ lộ với tôi, sau này tôi mới biết được, Sử Kiến chính là con riêng của Đồng lão lục.”

Vương Nhất không nói gì, nói thật lòng, anh không hề hứng thú với cuộc sống cá nhân của Bạch Yến, nhưng câu nói cuối cùng lại nói đến điểm mấu chốt.

Đồng nghiệp Sử Kiến trước đây luôn đi theo sau lưng Bạch Yến lại là con riêng của Đồng lão lục, như vậy, anh ta cũng là người của nhà họ Đồng.

Nhưng anh cũng chưa nói ra bất kỳ ý kiến gì, chỉ hỏi: “Cô muốn nói điều gì?”

Giọng điệu của Bạch Yến trở nên nặng nề: “Gần đây Sử Kiến lên chức, lấy danh nghĩa cấp trên muốn tôi cưới anh ta, mặt khác, nhà họ Đồng cũng đến chỗ mẹ tôi xin cưới, lúc này tôi mới nghĩ đến lời anh từng nói với tôi, đó là cẩn thận người ở bên cạnh.”

Vương Nhất hơi nheo mắt: “Cho nên cô đang nghi ngờ Sử Kiến?”

“Không chỉ anh ta.”

Bạch Yến nói tiếp: “Còn cả cái chết của ba tôi, phía sau cũng có bóng dáng của nhà họ Đồng.”

Vương Nhất im lặng một lát rồi nói: “Vậy cô muốn làm gì?”

“Tôi muốn ngài Vương tìm ra hung thủ sát hại ba tôi giúp tôi!”

Giọng nói của Bạch Yến mang đầy căm giận.

Vương Nhất im lặng một lát, lên tiếng: “Tôi từ chối, cô là cảnh sát, chuyện phá án, cô mới là người trong nghề.”

Nói xong lập tức cúp điện thoại.

Anh nhìn Lãnh Nhan nói: “Quay đầu, trở về Giang Thành.”

“Vâng!”

Đầu tiên Vương Nhất gọi điện thoại cho La Chí Viễn, muốn lấy mấy tấm vé vào cửa của buổi đấu giá ngày mai, sau đó gọi điện thoại cho Lý Khinh Hồng, giọng điệu tràn đầy áy náy.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK