Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1619

Ánh mắt của Vương Nhất lại dừng trên người bọn họ, nhìn khoảng 2-3 giây thì mất đi hứng thú.

Lãnh Nhan ở một bên lại có vẻ mặt nghiêm nghị.

Cao thủ bình thường có thể khiến ánh mắt của thiếu chủ dừng lại hơn 1 giây thì đều là những người xuất sắc.

Mà Nam Bắc Song Đao này lại nhìn tới 2-3 giây.

Tuy lúc này Nam Bắc Song Đao hiện thân nhưng không có ra tay, thậm chí ngồi khoanh chân ở trên nóc nhà, chưa động đao, thậm chí chưa từng mở mắt.

Bọn họ cảm nhận được khí tức của Vương Nhất, chỉ là một người bình thường.

Nhìn thấy Nam Bắc Song Đao, Hồ Cương cũng cười ha hả.

“Như thế nào, Vương Nhất, có phải bị dọa sợ vỡ mật rồi không?”

“Nam Bắc Song Đao này là cao thủ nhà họ Hồ tôi tự mình bồi dưỡng, chỉ là được phái ra ngoài, quanh năm lăn lộn ở các nơi của thành phố G.”

“Vừa kiếm tiền cũng vừa thăm dò tình hình của các hào môn khác, nhà họ Thẩm của Thiên An, là diễn ra như vậy.”

Vương Nhất ngộ ra, trên mặt nở nụ cười mỉa mai.

“Chẳng trách tập đoàn Cự Phong của nhà họ Thẩm lại bị nhà họ Hồ các người tú hú chiếm tổ, không ngờ là dựa vào hai quân bài trắng đen này?”

“Hỗn láo!”

Nghe thấy nhận xét của Vương Nhất, Hồ Cương nổi giận, nhưng vẫn không kêu hắc bạch song đao ra tay.

Hôm nay là tiệc mừng thọ của ông ta, là một ngày tốt.

Bất luận là người mình thấy máu, hay là người của đối phương thấy máu, đều không cát tường.

Cho nên có thể không động thủ thì Hồ Cương tuyệt đối sẽ không động thủ.

Dọa cho Vương Nhất rời đi, như vậy là tốt nhất.

“Vương Nhất, hôm nay là ngày đại thọ của tôi, tôi không so đo với cậu, dẫn vệ sĩ của cậu mau chóng cút, tôi có thể tha cho cậu một mạng!”

Vương Nhất vẫn không nhúc nhích, thậm chí cười trào phúng: “Ông muốn tha cho tôi nhưng tôi không muốn tha cho ông, Lãnh Nhan có câu nói không sai, hay là tiệc mừng thọ hôm nay của ông đừng tổ chức nữa, tổ chức đám tang đi!”

Ầm!

Câu nói này triệt để gợi lên sát ý trong lòng Hồ Cương.

Một số khách mời ở đây cũng cảm thấy Vương Nhất điên rồi.

Nam Bắc Song Đao đã xuất hiện, Vương Nhất vậy mà còn dám nói năng ngông cuồng như vậy, không cần mạng nữa sao?

“Vương Nhất, anh thật to gan, còn không mau quỳ xuống xin lỗi ông nội tôi, như vậy mới có thể tha cho anh rời đi!”

Hồ Minh Chính đột nhiên chỉ vào Vương Nhất quát.

Có Hồ Minh Chính dẫn đầu, đám tiểu bối như Hồ Khánh Vinh, Hồ Liễu Liễu cũng lũ lượt lên tiếng.

“Cho dù là vợ anh Lý Khinh Hồng cũng không dám ngông cuồng đối địch với nhà họ Hồ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK