Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 303

Vương Nhất đứng ở trên cùng của đám người, nhìn tình trạng thê thảm của Châu Quốc Hưng, trên mặt cũng nở nụ cười.

Châu Chí Kiên làm việc không hổ là tàn độc, để chuộc tội, ngay chân của cả cháu ruột của mình cũng có thể đánh gãy.

“Nhìn thấy chưa? Nếu không phải chúng mày liên lụy tới các nhà này, nhà họ Châu, cũng sẽ không biến thành như hiện nay, tao cũng không cần đánh gãy một chân của Quốc Hưng.”

Châu Chí Kiên hút sâu một hơi, tức giận nhìn đám người Châu Mỹ Ngọc, nói.

Vừa dứt lời, cơ thể của đám người Châu Mỹ Ngọc đều run rẩy, giống như tim bị bóp, chân của Châu Quốc Hưng là do chính tay Châu Chí Kiên đánh gãy sao?

“Bọn mày đã hại nhà họ Châu thành như này, còn dám ở bên ngoài gây sự? Xem tao có đánh chết đứa con gái bất hiếu như mày không!”

Châu Chí Kiên càng nói càng tức giận, nói rồi thì lao tới, muốn đánh Châu Mỹ Ngọc, dọa Châu Mỹ Ngọc la lên.

“Ba, dừng tay, con là con gái của ba mà aaaa—”

Châu Mỹ Hòa, Châu Mỹ Hoa cũng lũ lượt cản ở trước mặt Châu Chí Kiên: “Ba, ba bình tĩnh!”

“Con gái?”

Châu Chí Kiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm lãnh nhìn Châu Mỹ Ngọc, cơn giận còn chưa tiêu: “Con gái gả đi giống như bát nước hắt đi, mày đã không phải là người của nhà họ Châu chúng tao nữa.”

“Cái gì?!”

Lời này vừa dứt, sắc mặt của Châu Mỹ Ngọc lập tức biến sắc.

Từ trước đến nay, bà ta ở nhà họ Lý có thể mặc sức sai khiến, chính là vì có bối cảnh của nhà họ Châu chống lưng, bây giờ Châu Chí Kiên nói ra câu này, há chẳng phải, chỗ dựa lớn nhất của bà ta mất rồi hay sao?”

Châu Chí Kiên đã tức tới mức đỏ bừng mặt, tức tới mức không thở được, nhưng Vương Nhất lại không cảm thấy một chút thành ý, càng giống kiểu chịu thua mềm nắn rắn buông.

Sắc mặt của Châu Mỹ Ngọc tái nhợt trốn ở đằng sau Lý Thiên Dương, thấy vậy, Châu Chí Kiên lập tức dừng bước, quay đầu lại, chỉ vào Châu Quốc Hưng bị đánh gãy một chân và nói: “Thằng cháu mất dạy, còn không mau quỳ xuống, dập đầu!”

Bụp—

Dưới ánh mắt khó tin của những người ở đây, Châu Quốc Hưng kéo lê cái chân bị gãy nghiến răng quỳ ở trước mặt Lý Thiên Dương, đầu đập mạnh xuống đất.

“Dượng hai, xin lỗi, cháu không nên giúp dì hai đập công ty của dượng, còn đánh dượng bị thương!”

“Thiên Dương, con gái của ba bất hiếu, gây rắc rối cho con rồi!”

Châu Chí Kiên cũng cúi người 90 độ, cúi đầu, nói với Lý Thiên Dương: “Bây giờ ba thay mặt con gái bất hiếu đó của ba, dẫn theo hung thủ là thằng cháu bất hiếu, đến xin lỗi con, hy vọng con rộng lượng đừng chấp tiểu nhân, bảo bạn của con tha cho nhà họ Châu của ba!”

“Cầu xin ông, tha cho nhà họ Châu!”

Những người của nhà họ Châu ở đằng sau cũng đồng loạt cúi người 90 độ, cùng nhau xin lỗi.

Nhất thời, âm thanh cộng hưởng, vang vọng ở trong tai của mỗi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK