Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1146

Tiêu Thế Hải cố gắng ra hiệu cho Thành Trâm, không ngờ Thành Trâm không hề nhìn thấy, trái lại mượn rượu làm càn, càng nói càng ngông cuồng.

“Tôi khuyên các anh tốt nhất nên tôn trọng các vị gia chủ, nhường vị trí Tổng giám đốc cho tôi, tôi còn có thể cầu xin giúp các anh!”

“Nếu không, đợi bọn họ tức giận rồi, dù là ba hào môn của Giang Thành đến cũng không bảo vệ được các anh!”

Nghe vậy, không chỉ ba gia chủ mà tất cả gia chủ khác đều chợt đổi sắc mặt.

Có mấy lời, không thể nói ra!

“Thành Trâm, cô câm miệng cho tôi!”

Cao Tử Hào gầm lên, đồng thời trong lòng khiếp sợ, vô thức nhìn về phía Vương Nhất.

Ông ta đã hiểu ý đồ của Vương Nhất, liều mạng nháy mắt ra hiệu cho Thành Trâm.

Nhưng mà, Thành Trâm còn tưởng là Cao Tử Hào đang cổ vũ cô ta nói tiếp, thế là nói càng thêm lớn lối.

“Lý Tổng, không phải tôi coi thường cô, mặc dù tập đoàn Lệ Tinh của cô tốt, nhưng trong mắt ba vị gia chủ thì chả là cái cóc khô gì, dù là tập đoàn của hào môn Giang Thành cũng phải khách khí với bọn họ!”

“Thật sao?”

Khóe miệng Vương Nhất hơi cong lên, nụ cười càng sâu hơn: “Vậy cô nói xem, người nào có quyền có thế nhất Giang Thành?”

“Đương nhiên là Cao gia chủ, Lăng gia chủ, Tiêu gia chủ!”

Thành Trâm không chút nghĩ ngợi trả lời, quyết tâm nịnh bợ lên đến tận trời.

Đám người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải nghe vậy đều sợ đến trắng bệch cả mặt, đang định hét lớn.

Két!

Cửa phòng bao mở ra.

Hạ Lãm dẫn một đám quản lý cấp cao của khách sạn đứng ở cửa ra vào, khuôn mặt âm u đến mức có thể vắt ra nước.

“Hạ gia chủ!”

Ba người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải quay đầu nhìn lại, lập tức bị dọa mất hồn mất vía.

“Hạ, Hạ gia chủ!”

Còn những gia chủ khác thì bị dọa không dám nói lời nào, hai tay run lẩy bẩy.

Thành Trâm chưa từng gặp Hạ Lãm, tất nhiên không biết ông ta là ai, chỉ lộ vẻ say khướt hỏi: “Ông là ai, lại dám xông vào phòng bao của Cao gia chủ, không sợ bị ném ra ngoài sao?”

Hạ Lãm giận quá hóa cười: “Tôi cũng muốn xem các cô ném tôi ra ngoài thế nào!”

“Được, ông chờ đó…”

Thành Trâm đang định để Cao Tử Hào ném Hạ Lãm ra ngoài, lại thấy gia chủ ở đây lần lượt quỳ rạp xuống mặt đất, liên tục cầu xin tha thứ.

“Hạ gia chủ, tha mạng!”

Tất cả gia chủ, không trừ một ai, toàn bộ đều như chuột thấy mèo, quỳ gối trước mặt Hạ Lãm.

Cảnh tượng này khiến cho Thành Trâm không dám tin vào hai mắt của mình.

Vậy mà toàn bộ gia chủ của gia tộc hạng nhất lại quỳ xuống!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK