Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 652

Đồng Yên Nhiên cũng không tức giận, cầm lấy ly rượu, từ từ uống cạn: “Anh không cần khích tôi, anh có nổi giận hơn nữa cũng không thay đổi được sự thật anh là con riêng. Tôi mà tức giận thì sẽ không đối xử với các anh bình thường nữa đâu.”

Chỉ hai ba câu nói, đã giải quyết lời công kích của Đồng Hiểu Sinh, ngược lại khiến bản thân Đồng Hiểu Sinh tràn đầy lửa giận, quả thực không thể xem thường người phụ nữ này.

“Vậy thì mời.”

Đồng Yên Nhiên nhìn Đồng Hiểu Sinh và làm một cử chỉ mời.

Đồng Hiểu Sinh sắc mặt biến đổi rất lớn, anh ta do dự một chút, nhìn về phía Văn Đào: “Văn thiếu gia, xin lỗi.”

Ánh mắt Văn Đào đột nhiên trở nên sợ hãi: “Anh muốn làm gì?”

“Yên tâm, tôi sẽ đưa anh đi bệnh viện, chỉ là đau người một bữa thôi.”

Đồng Hiểu Sinh nhìn Văn Đào nói, sau đó xua tay.

Cả lũ xúm lại, nhặt công cụ lên rồi đập mạnh.

Ngay sau đó, trong quán bar vang lên tiếng gào thét xé lòng, sau đó xen lẫn với tiếng xe cấp cứu đi tới, tạo thành một bài ca máu lửa.

Văn Đào đã được đưa đến bệnh viện.

Những người bị đưa đi còn có các thiếu gia khác, Đồng Hiểu Sinh thân là người đi cùng cũng đi theo, chỉ còn lại một mình Đồng Thiên Tường.

Bộp…

Anh ta quỳ xuống trước mặt Vương Nhất, mồ hôi túa ra như mưa: “Anh Vương, không liên quan đến tôi, tôi cầu xin anh, tha cho tôi một mạng!”

“Tôi cũng có nói làm gì anh đâu.”.

Vương Nhất nghĩ mà thấy buồn cười, nhìn Đồng Thiên Tường cười như có như không.

“Còn không mau cút ngay!” – Đồng Yên Nhiên hét lớn.

Đồng Thiên Tường như được ân xá, liền lăn lê bò trườn rời khỏi đây.

“Được rồi, không còn ai nữa.”

Đồng Yên Nhiên quay người lại, khuôn mặt bỗng trở nên quyến rũ, cô uyển chuyển đi tới trước mặt Vương Nhất, vô tình đặt một tay lên khuôn ngực rộng và cường tráng của Vương Nhất.

“Tiếp theo, chúng ta có thể nói chuyện chính rồi.”

Phải nói rằng, người phụ nữ này thực sự rất đẹp.

Bên cạnh Vương Nhất cũng có rất nhiều mỹ nhân, Lý Khinh Hồng lạnh lùng cao ngạo, Khương Nhã My trầm mặc như tuyết, Kim Thúy Như cao quý quyền lực, Phương Huệ dịu dàng quyến rũ, mỗi người đều có điểm riêng, nhưng Đồng Yên Nhiên này là đủ để lọt vào top 5.

Mà khác với họ, về hình thể Đồng Yên Nhiên không hề thua kém họ, lại có sự nhiệt tình và hoang dã mà họ không có – kiểu phụ nữ này luôn thu hút sự chú ý của đàn ông nhất.

Nhìn người thì phải nhìn quần áo trước, phụ nữ có xinh đẹp hay không, trước tiên nhìn xem có thể cân được loại quần áo nào, mà về điểm này, phong cách ăn mặc của Đồng Yên Nhiên, cũng như cách nói chuyện thẳng thắn của cô ấy, đều kích thích sự chú ý của Vương Nhất.

Đàn ông đều yêu, phụ nữ đều ghét, chính là loại phụ nữ như Đồng Yên Nhiên.

Lúc này Vương Nhất còn chưa nói gì, Lý Mộng Đình là người đầu tiên không vui: “Ai nói không còn ai, tôi không phải là người sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK