Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1815

Vương Hạn Kiệt nhìn Vương Nhất, lạnh lùng nói.

Ngay khi những lời này vừa nói ra, vẻ mặt của La Chí Viên và Nhậm Gia Luân càng trở nên khẩn trương hơn.

Bởi vì bọn họ biết, Vương Hạn Kiệt sẽ không bỏ qua như vậy.

Chờ giải quyết xong Vương Nhất thì người tiếp theo sẽ chính là bọn họ!

Nhưng Vương Nhất chỉ cầm tách trà nóng lên, nhẹ nhàng lắc rồi nheo mắt nói: “Xin lôi, tôi không có tính ngược đãi bản thân.”

Bùm!

Lời này vừa nói ra, trong mắt Vương Hạn Kiệt lập tức toát ra một tia lạnh lẽo.

“Xem ra anh rượu mời không uống chỉ muốn uống rượu phạt, vứt huy hiệu của tôi, còn dám đánh tôi, ai cũng đừng mong cứu được anh!”

Vương Hạn Kiệt tức giận nói.

Hô…

Một nhóm người cường tráng như tòa tháp sau lưng anh ta lập tức lạnh lùng đi về phía Vương Nhất.

Bọn họ đi theo phương hướng rất thông minh, vừa vặn cắt đứt mọi đường chạy trốn của Vương Nhất.

Chỉ còn lại một cửa sổ sát đất, nếu như Vương Nhất có can đảm thì anh có thể nhảy ra khỏi cửa sổ để chạy trốn.

Nhưng mà nếu như nhảy xuống từ Thế Giới Chỉ Nhãn thì chỉ sợ răng ngay cả xương cốt cũng không còn?

Trên mặt Vương Hạn Kiệt lộ ra vẻ hung dữ, tựa như đã nhìn thấy được dung mạo biến dạng của Vương Nhất.

“Ngài Vương…”

Tim La Chí Viên đập bịch bịch, cực kỳ khẩn trương.

Vương Nhất đặt tách trà xuống, đứng lên định ra tay.

Bùm!

Nhưng đúng lúc ấy thì cửa phòng làm việc lại mở ra, một đám vệ sĩ xông vào.

Số lượng còn nhiều gấp đôi người của Vương Hạn Kiệt, lạnh lùng nhìn tất cả mọi người.

Vệ sĩ của Vương Hạn Kiệt lập tức dừng bước, cảnh giác cao độ nhìn cảnh này.

Vương Nhất tỏ ra rất kinh ngạc, anh cũng không biết những vệ sĩ này là người của ai.

Bùm!

Đột nhiên, bên ngoài hành lang đột ngột vang lên tiếng nạng trầm thấp đang nện xuống đất.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Âm thanh trầm thấp của chiếc nạng nện xuống đất ngày càng rõ ràng, toàn bộ phòng làm việc đều có thể nghe thấy âm thanh vang vọng.

Tất cả mọi người đều có một ảo giác rằng tiếng nạng nện xuống đất ngày càng có khí thế kia tựa như đang nện thẳng vào tim từng người.

Vương Nhất cũng hơi nheo mắt lại.

Anh cảm thấy vô cùng quen tai với âm thanh của chiếc nạng này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK