Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 802

Chú Dương lại lắc đầu: “Có lúc, số lượng không quyết định được bất cứ vấn đề gì, tôi biết hai người rất mạnh nhưng tôi mạnh hơn!”

Vừa dứt lời, một cỗ khí tức của cường giả tỏa ra từ trong cơ thể của ông ta, khí tức mạnh hơn đao khách mù trước đó không ít, cho dù là Lãnh Nhan cũng đanh mắt lại, nghiêm túc đối đãi.

“Như thế nào?”

Chú Dương cười âm trầm: “Hai người cho dù liên thủ thì sao chứ, còn không phải sẽ là vong hồn dưới đao của tôi hay sao?”

Lời này vô cùng ngông cuồng, Thẩm Tử Kiện bị dọa cả người run rẩy, thật sự không ngờ, có một ngày anh ta vậy mà phải dựa vào Vương Nhất để bảo vệ tính mạng.

Dù sao Vương Nhất sống, anh ta chưa chắc sẽ chết, mà chú Dương sống, nhất định sẽ giết anh ta diệt khẩu.

Tuy nhiên, nhìn chú Dương thu liễm khí tức, Vương Nhất lại cười lạnh nhạt: “Xem ra ông không hề biết gì về lực lượng.”

“Hửm?”

Chú Dương nhìn Vương Nhất đầy nghi hoặc, lực lượng mà ông ta thể hiện, chắc mạnh hơn Vương Nhất của trước đó mới đúng.

Lãnh Nhan đang muốn ra tay, Vương Nhất lại ngăn cô ta lại, cười hờ hững.

“Đối phó ông ta, hoàn toàn không cần chúng ta ra tay.”

Không đợi Lãnh Nhan lên tiếng, Vương Nhất lại nhìn sang chú Dương: “Tôi muốn sửa một sai lầm của ông, số lượng, có khi có thể quyết định tất cả.”

Vừa dứt lời, anh đã búng tay một cái.

Vụt vụt vụt—

Từng tàn ảnh từ bốn phương tám hướng lướt qua, giống như chim sơn ca, đậu ở trên những cành cây ở xung quanh.

Nhìn kỹ lại, vậy mà là bóng người chi chít, tướng mạo khác nhau, có béo có gầy, điểm giống nhau duy nhất là sự khát máu trong máu.

“Những… những người này đều là sát thủ?”

Vô số sát thủ vào lúc này không hẹn mà cùng xuất hiện, cho dù là chú Dương cũng tái mặt.

“Không sai.”

Vương Nhất cười hờ hững: “Chúng ta chơi một trò chơi thì như thế nào?”

“Một mình ông, solo với 3000 sát thủ này!”

Sau khi Vương Nhất nói xong câu đùa cợt, sắc mặt của chú Dương cũng u ám tới cực điểm, trên trán chảy mồ hôi.

Tuy ông ta tự thấy mình mạnh, nhưng cũng không đỡ nổi nhiều người như vậy.

Nếu là mười mấy người, ông ta còn có thể liều thử, nhưng kẻ ôm cây đợi thỏ lại là sát thủ tính bằng đơn vị nghìn.

Đây là khái niệm gì?

Tương đương Vương Nhất trực tiếp gọi tới một binh đoàn sát thủ, mỗi người một bãi nước bọt cũng có thể dìm chết chú Dương.

Lúc chú Dương sốc, trong lòng còn có chút run sợ, ông ta là nghĩ nổ óc cũng không hiểu, sao lại có nhiều sát thủ xuất hiện như vậy?

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lãnh Nhan cũng cười, đôi mắt đỏ rực biến thành đỏ máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK