Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1395

“Ồ, không ngờ anh lại là họ Vương?”

Reng reng reng!

Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Hướng vang lên, là một dãy số xa lạ.

“Alo, ông là ai vậy?”

Hạ Hướng nhận điện thoại.

“Hạ Hướng, cậu dám đắc tội ngài Vương, còn không mau quỳ xuống xin lỗi ngài Vương và bạn của anh ta?”

Trong điện thoại truyền đến tiếng rống giận dữ của Hồ Hoàng Việt.

Hạ Hướng sửng sốt, sau đó chửi ầm lên.

“Ông là cái thá gì, cũng dám kêu tôi quỳ xuống xin lỗi?!”

“Tôi là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cự Phong, Hồ Hoàng Việt!”

Hạ Hướng vừa nghe, nhất thời cười ra tiếng.

“Nếu ông mà là Hồ Hoàng Việt, thì tôi đây là cậu chủ họ Lục, Lục Kiệu!”

Tút tút tút!

Nói xong, anh ta liền cúp điện thoại.

Hồ Vũ Nhi sửng sốt một chút, hỏi: “Ai vậy?”

“Một tên thần kinh, nói mình là chủ tịch tập đoàn Cự Phong, Hồ Hoàng Việt, em nói có mắc cười hay không?”

Hạ Hướng vẻ mặt khinh thường.

Hồ Vũ Nhi cũng là có chút lo lắng: “Không phải là thật chứ, dù sao người nọ mới vừa nói xong, liền gọi điện thoại cho anh…”

Hạ Hướng trên mặt càng thêm khinh thường: “Làm sao có thể, nếu thật sự là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn chúng ta, sẽ gọi điện thoại cho chúng ta sao?”

“Theo anh thấy, ông ta nhất định là người mà thằng nhóc này tìm tới diễn kịch, số điện thoại di động của anh tám chín năm không đổi, Phương Huệ nói số điện thoại cho anh ta, anh ta lại bảo bạn anh ta giả làm chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn chúng ta để dọa anh, thủ đoạn thấp kém như vậy, cũng muốn lừa được anh sao?”

Hồ Vũ Nhi sững sờ nhìn Hạ Hướng, bỗng nhiên vẻ mặt kinh hỉ:” Ông xã, anh thật sự là quá thông minh!”

“Còn phải nói sao?”

Hạ Hướng vẻ mặt kiêu ngạo.

Hồ Vũ Nhi lập tức nhìn về phía Phương Huệ và Vương Nhất: “Hai người biểu diễn rất hay, nếu không phải chồng tôi thông minh, tôi cũng đã tin!”

Sắc mặt Phương Huệ khó coi, nhất thời đứng cũng không được, ngồi cũng không xong.

Lý Mộng Đình cũng cảm giác rất mất mặt, cô ta lập tức cảm nhận được cảm giác người xa nhà không nơi nương tựa.

Nếu như là ở Thiên An, ai dám đối với bọn họ như vậy?

Vương Nhất vẫn ngồi ở vị trí cũ, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không có chút không vui nào.

Hạ Hướng giống như không muốn buông tha Vương Nhất: “Không phải anh muốn gọi chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Cự Phong tới xử lý chúng tôi sao, chúng tôi lại không đi, tôi ngược lại muốn xem anh có thể mời tới người nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK