Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 779

Nói xong thì đi vào phòng chủ tịch của tập đoàn Lệ Tinh.

Ánh mắt của Lý Khinh Hồng lóe lên, chần chừ một chút, cô lại không đi vào.

“Đã tới lúc này rồi, còn muốn giãy dụa.”

“Gia chủ, đừng để ý cậu ta, mau thu mua tập đoàn Lệ Tinh!”

“Không sai, tập đoàn Lệ Tinh dạo này có được dự án xây dựng thành phố hoàn chỉnh, như vậy thì là của nhà họ Thẩm chúng ta rồi.”

Những người khác của nhà họ Thẩm đều thúc giục Thẩm Thiên Sơn, mau thu mua tập đoàn Lệ Tinh.

Nhưng Thẩm Thiên Sơn trời sinh đa nghi, cho dù biết Vương Nhất là đang lạt mềm buộc chặt, nhưng vẫn động tâm thần: “Một thằng ở rể dựa vào vợ mà thôi, có thể gây lên sóng gió gì chứ? Tôi ngược lại muốn nhìn xem, cậu muốn giả thần giả quỷ tới khi nào?”

Nói xong, cũng cất bước đi vào.

Bụp—

Cửa của phòng chủ tịch đóng lại, tất cả mọi người đều bị nhốt ở bên ngoài.

“Á—”

3 giây sau, trong phòng tuyền ra tiếng quát cực kỳ giận dữ của Thẩm Thiên Sơn.

“Gia chủ?!”

“Ông nội, xảy ra chuyện gì rồi?”

Bên ngoài phòng chủ tịch, tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng rít gầm cực kỳ tức giận của Thẩm Thiên Sơn, âm thanh đó giống như dã thú mất đi người thân, tuyệt vọng và bất lực.

Một người đàn ông lao tới trước mặt Lý Khinh Hồng, vẻ mặt phẫn nộ: “Tên chồng phế vật đó của cô đã làm gì ông nội tôi?”

“Tôi làm sao biết được?”

Lý Khinh Hồng lạnh lùng liếc nhìn anh ta, vẻ mặt lạnh nhạt.

Tuy lời là như vậy, cô ta cũng chấn động ở trong lòng, lúc này mới đi vào bao lâu, sao Thẩm Thiên Sơn lại mất hồn mất vía như gặp ma giữa ban ngày vậy?

Cạch—

Không lâu sau, cửa của phòng tổng giám đốc mở ra, Vương Nhất và Thẩm Thiên Sơn một trước một sau đi ra.

Chỉ có điều, vẻ mặt của hai người hoàn toàn khác nhau.

Vương Nhất giống như trước đó, vẻ mặt bình tĩnh, khóe miệng cong lên, khi cười còn cho người ta một loại bá khí không giận tự uy, giống như cậu ấm của hào môn nào đó.

Thẩm Thiên Sơn lại giống như mất đi ba hồn bảy vía, sắc mặt trắng bệch, thậm chí ngay cả đi đường cũng không đi được, bước chân loạng choạng, suýt nữa té ngã.

“Ông nội!”

Đám thanh niên của nhà họ Thẩm lũ lượt đi tới đỡ Thẩm Thiên Sơn, lúc này mới tránh ông ta bị ngã.

“Ông nội, tên đó ở bên trong rốt cuộc đã làm cái gì, có phải đã đánh ông không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK