Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1624

Hoàn hồn trở lại, Hồ Cương giống như thấy ma, nhìn chằm chằm Hồ Hoàng Việt, tức tới mức cả người đều run rẩy.

“Mày… mày nói cái gì?!”

“To gan!”

Hồ Vĩnh Hiên cũng mặt mày phẫn nộ quát lớn một tiếng, tức giận nhìn Hồ Hoàng Việt.

Anh ta cũng tức giận!

Ba việc mà Hồ Hoàng Việt nói, việc này đại nghịch bất đạo hơn việc kia, việc này quá đáng hơn việc kia.

Tất cả mọi người của nhà họ Hồ đều có vẻ mặt phẫn nộ.

Đặc biệt là anh ta, Hồ Vĩnh Hiên!

Không dễ gì mới thiết kế kéo được Hồ Vĩnh Như xuống ngựa, bây giờ lại lòi ra một Hồ Hoàng Việt.

Thật sự là không để anh ta vào trong mắt.

“Hồ Hoàng Việt, ông chẳng qua chỉ là một kẻ bị nhà họ Hồ vứt bỏ, có tư cách gì bước chân vào cửa lớn của nhà họ Hồ chứ?”

Hồ Minh Chính nhìn Hồ Hoàng Việt tức giận quát.

Anh ta còn nhớ Vương Nhất cướp đi tập đoàn Cự Phong, Hồ Hoàng Việt lại là thủ hạ của Vương Nhất, cho nên cùng trút giận lên người bọn họ.

“Không chỉ ông tới, còn mang theo con gái tiện chủng đó của ông cùng tới, ông là một lòng muốn làm ông nội tức chết đúng không?”

Hồ Khánh Vinh cũng vô cùng tức giận nhìn Hồ Hoàng Việt.

Nghe thấy những lời này, Tô Thắm không nhịn được mà rụt ở đằng sau Hồ Hoàng Việt.

Trước khi tới nhà họ Hồ, Hồ Hoàng Việt đã nói thân phận thật sự của cô ta.

Cô ta thật ra không phải tên Tô Thắm, mà có tên Hồ Thắm, là công chúa nhỏ của nhà họ Hồ.

Tối nay tới nhà họ Hồ là đi khôi phục thân phận.

Nhưng từ sự mắng mỏ và mỉa mai của mọi người nhà họ Hồ thì thấy, cô ta không những không phải công chúa nhỏ của nhà họ Hồ, còn bị coi là tiện chủng.

Trong mắt Hồ Hoàng Việt xẹt qua hàn quang, chỉ vào Hồ Minh Chính và Hồ Khánh Vinh.

“Người đâu, vả miệng!”

Vệ sĩ ở đằng sau lập tức đi tới, tát mạnh vào miệng Hồ Khánh Vinh và Hồ Minh Chính một trận.

Cả biệt thự của nhà họ Hồ đều là tiếng tát bốp bốp, khiến mọi người sợ hãi.

Rất nhanh hai người bọn họ bị tát tới máu thịt mơ hồ, ngay cả răng máu cũng b ắn ra.

Hồ Vĩnh Hiên thì càng tức giận mà quát: “Hồ Hoàng Việt, ông dám động thủ?”

Hồ Hoàng Việt mặt mày lạnh tanh, mỉm cười không chút hơi ấm.

“Thắm là con gái của tôi, há là người để các người có thể mắng chửi, tôi thấy các người mới là một đám tiện chủng!”

“Ông nói cái gì?”

“Hỗn láo!”

Lời này vừa dứt, cả nhà họ Hồ đều bùng nổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK