Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 586

Nghe được, chỉ có tiếng khóc đau đớn đầy sự tự trách.

“Xin lỗi, em xin lỗi….”

“Đều là lỗi của em, nếu không phải tại em, Tử Lam cũng sẽ không biến mất….”

“Anh rể, anh mắng em, đánh em cũng được, nhưng nhất định phải tìm được Tử Lam trở về….”

Vương Nhất cũng không mở loa ngoài, nhưng Lý Khinh Hồng vẫn nghe thấy được, nhất thời, cô cũng ngây ngẩn cả người.

Trong nháy mắt tiếp theo, cô cầm lấy điện thoại của Vương Nhất, miễn cưỡng cười nói: “Em đừng có nói đùa, đùa kiểu này không vui chút nào…”

Lời còn chưa nói hết, thì đã bị tiếng khóc lớn của Lý Tuyết Nhi cắt ngang: “Chị, em không có nói đùa, Tử Lam thật sự biến mất rồi!”

Lúc này, Lý Khinh Hồng như bị trúng đòn chí mạng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

“Khinh Hồng!”

Sắc mặt Vương Nhất biến sắc, vội vàng ôm lấy Lý Khinh Hồng không chịu nổi đả kích: “Khinh Hồng, em không sao chứ?”

May thay Lý Khinh Hồng rất nhanh đã tỉnh lại, vừa nhìn thấy Vương Nhất, hai mắt cô lập tức đỏ hồng: “Tử Lam biến mất rồi, Tử Lam biến mất rồi…”

“Anh biết rồi”

Vương Nhất nhanh chóng nhẹ nhàng an ủi: “Tử Lam sẽ không sao đâu, em đừng quá lo lắng.”

Nói xong, lại âm trầm hỏi: “Rốt cuộc đã có chuyện gì, vì sao Tử Lam lại biến mất?”

Có lẽ bởi vì quá mức phẫn nộ, giọng nói của Vương Nhất vô cùng lạnh lẽo.

Lúc này Lý Tuyết Nhi cũng không ngừng tự trách, vừa khóc vừa nói.

“Vốn lúc đầu em với Tử Lam đang chơi rất vui vẻ, đột nhiên trời mưa to, một luồng sấm sét đánh vào một cột điện, khiến cho khủng hoảng, em với Tử Lam bị dòng người tách ra, lúc em phục hồi tinh thần lại, thì đã không thấy Tử Lam đâu…”

“Tại sao không lập tức báo cho tôi biết!”

Nghe đến đó, Vương Nhất trực tiếp trợn mắt như muốn nứt, cắt đứt lời Lý Tuyết Nhi, giận dữ nói lớn.

Đây là lần đầu tiên anh tức giận với Lý Tuyết Nhi, bởi vì hiện tại anh không thể kiềm chế được nữa rồi.

Chuyện xảy ra tối hôm nay, mỗi một chuyện càng lúc càng chạm đến điểm giới hạn của Vương Nhất, bất luận là Lương Ý Hành lấy video năm năm trước uy hiếp Lý Khinh Hồng, hay là bị sát thủ chuyên nghiệp ám sát, đều khién cho Vương Nhất bộc phát sát khí.

Những chuyện đó anh có thể nhịn, nhưng mà, ngay khi Lý Tuyết Nhi nói cho anh nghe chuyện Tử Lam biến mất, thì anh không thể nhịn được nữa rồi.

Lý Tuyết Nhi cũng bị dọa sợ, nhưng vẫn run giọng nói: “Em nghĩ Tử Lam ở gần đây, cho nên không có quấy rầy anh với chị hẹn hò, thế nhưng em đã tìm một vòng, cũng không có tung tích của Tử Lam—”

“Bây giờ cô đang ở đâu, tôi đến tìm cô.”

Sau khi nổi giận, Vương Nhất lập tức khôi phục bình tĩnh, lạnh giọng nói.

“Công viên Thiên An”

Lý Tuyết Nhi nói vị trí của cô, Vương Nhất lập tức gọi điện thoại cho Lãnh Nhan, bảo cô ta tới đây một chuyến.

Chuyện xảy ra đêm nay, đã khiến cho Lý Khinh Hồng kiệt sức, nhất là chuyện Vương Tử Lam mất tích, trở thành cọng rơm cuối cùng đè sập lạc đà, sắc mặt Lý Khinh Hồng tái nhợt, tâm lực tiều tụy, nếu như không nhờ Vương Nhất đỡ, chỉ sợ ngay cả sức lực đứng thẳng cô cũng không có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK