Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 913

Lý Khinh Hồng cũng lạnh lùng nhìn cô ta, lúc này, Thành Trâm mới bộc lộ tham vọng thực sự của mình.

“Lý tổng…”

Phương Huệ đứng ở một bên, ánh mắt đầy lo lắng.

Tập đoàn Lệ Tinh do một tay Lý Khinh Hồng thành lập, cô không thể tưởng tượng nổi một tập đoàn không có Lý Khinh Hồng sẽ như thế nào?

“Được.”

Trước khi Lý Khinh Hồng nói chuyện, giọng nói của một người đàn ông vang lên và đồng ý.

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều hướng sự chú ý về phía Vương Nhất, từ đầu đến cuối vẫn chưa từng nói lời nào mà ngồi ở trong góc.

Thành Trâm sững sờ một lúc, cô ta không ngờ rằng người đồng ý với cô ta chính là Vương Nhất!

Những lãnh đạo cấp trung và cấp cao khác cũng nhìn Vương Nhất như một kẻ ngốc, thật sự không biết sự tự tin của anh ta đến từ đâu.

Vợ mình bị éo vào đường cùng, anh không giúp thì thôi, lại còn gây thêm rắc rối, chỉ càng làm tăng tốc độ Lý Khinh Hồng từ chức thôi.

“Không tệ, có dũng khí.”

Thành Trâm nhìn Vương Nhất nở nụ cười, suy nghĩ kế hoạch đã thành công lóe lên trong mắt, sau đó nhìn Lý Khinh Hồng hơi chế giễu: “Xem ra chồng của cô còn “quả quyết” hơn cô, cô nói thế nào đây?”

Vốn tưởng rằng hành vi “chống đối vợ” của Vương Nhất nhất định sẽ khiến Lý Khinh Hồng nhảy dựng như sấm, nhưng không ngờ trên mặt Lý Khinh Hồng không có một chút tức giận nào, ngược lại còn cười một cách kỳ lạ: “Tôi không có ý kiến gì.”

Thành Trâm sững sờ, sau đó nụ cười châm biến trên mặt càng sâu: “Được rồi, lấy sơ yếu lý lịch của anh trình lên đi, để tôi xem có năng lực vượt trội hay mạng lưới quan hệ rộng rãi không!”

Vương Nhất lại lắc đầu: “Tôi không có sơ yếu lý lịch, cũng chưa từng đi học, nhưng tôi có thể gọi vài người tới, mọi người xem thử có đủ mặt mũi không nhé.”

“Được rồi, tuỳ anh muốn gọi gì thì gọi.”

Thành Trâm ngồi trở lại vị trí cũ, bắt chéo chân, ánh mắt đầy mỉa mai.

Theo cô ta thấy, Vương Nhất không có bất kỳ năng lực hay mối quanhệ nào.

Điều khiến mọi người buồn cười hơn nữa là Vương Nhất thật sự lấy điện thoại di động ra và gọi vài cuộc.

Những người có mặt gần như cười phá lên, một tên ở rể gì cũng không có, chỗ dựa lớn nhất của anh ta chính là Lý Khinh Hồng, có thể gọi người như thế nào tới đây?

Tuy nhiên, trong vòng năm phút, điện thoại của Tiêu Đào đổ chuông.

Nghe thấy nội dung cuộc điện thoại, vẻ mặt của Tiêu Đào đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Được rồi, tôi hiểu rồi.”

Thành Trâm hỏi: “Thư ký Tiêu, ai gọi vậy?”

“Bộ phận lễ tân, cô Vương từ Giải Trí Triêu Hòa tới đề nghị hợp tác.”

“Giải Trí Nhất Hòa?”

Tất cả các lãnh đạo cấp trung và cấp cao có mặt tại đây đều ngơ ngác nhìn nhau, mắt nhìn nhau rồi lắc đầu.

“Chưa từng nghe qua.”

Thành Trâm cũng cười lắc đầu: “Tôi chưa từng nghe nói về giải trí Nhất Hòa này, chắc là một công ty nhỏ không có danh tiếng nào đó. Dù sao thì tập đoàn Lệ Tinh chúng ta cũng là một doanh nghiệp top trên ở Thiên An, không phải một công ty nhỏ nào đó có thể hợp tác.”

Tiêu Đào vẻ mặt lãnh đạm, đột nhiên mở miệng nói: “Tiền thân của Giải Trí Triêu Hòa là giải trí Huy Hoàng dưới trướng nhà họ Bạch.”

Ngay sau khi những lời này vừa dứt, biểu cảm của Thành Trâm thay đổi rõ rệt, ngay cả cặp chân đang bắt chéo cũng buông xuống.

“Gì?!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK